Với hai chiếc chuông cứ rung lắc qua lại trên ngực, thân dưới bị đục khoét mạnh mẽ từng đợt, Chu Từ cầu xin anh qua hai hàng nước mắt: “Thầy ơi, đeo bao vào được không, được không thầy, em van xin thầy.”
“Phịch”, gậy thịt của anh rút ra từ chỗ giao hợp của hai người, trên lỗ sáo còn vương một ít dâʍ ŧᏂủy̠ của cô. Trong bóng đêm đen kịt, nơi đó loé lên ánh sáng.
Toàn bộ thân dưới trống rỗng, vách thịt bị căng lên mở to không thể khép lại được, thịt huyệt hồng tươi tách ra, khe thịt đóng mở ùng ục ép lấy nước bên trong, nghe như thể tiếng rêи ɾỉ đứt quãng của cô gái.
Dị vật xa lạ khiến cô gái thấp thỏm lo âu kêu to, mờ mịt luống cuống nắm cánh tay anh. Nước mắt tèm lem, chân đang đá lung tung bị đè mạnh xuống, cô gập nửa người lại, bị buộc nhìn thân dưới của mình —— Anh đang cầm một cây bút máy, liên tục đút vào thân dưới của cô, vì bút này không đủ dài nên đôi khi anh sẽ đưa cả ngón tay thon dài vào cùng để nhét trọn cả cây bút máy vào hạ thể cô, mạnh mẽ bóp nát phần thịt non mềm trong đó.
“Dùng cái này viết chữ bên trong em được không nào?”
Thứ lạnh lẽo đó từ từ bị thân thể cô hâm nóng lên, nhưng chất liệu kim loại lành lạnh vẫn toả ra. Cả thân dưới của cô đều đang co quắp, dâʍ ŧᏂủy̠ cuộn trào mãnh liệt chảy xuống từ vách thịt.
Anh cầm bút máy đâm thọt trong vách tường của cô, nắp bút hẹp đâm đến từng lớp thịt non, dường như anh đang thật sự viết chữ bên trong, còn đè Chu Từ muốn cô đoán xem đang viết gì.
Cô gái bật lên tiếng rêи ɾỉ khổ sở yếu ớt “sắp hỏng mất rồi”, cánh tay thon dài tìm kiếm thắt lưng, sử dụng từ ngữ Tiết Kiệu nói với cô để hình dung về mình, lẳng lơ đến bím mềm, rồi đến cả những từ ngữ ác độc mà Tiết Kiệu chưa lần nào thốt ra.
Chân cô được anh đặt lên vai mình, chân còn lại do chính cô tự quấn lên eo anh, thân trên gầy yếu dựa vào cửa sổ xe đong đưa, họ cứ điên cuồng làʍ t̠ìиɦ ở chỗ ngồi phía sau xe không rộng rãi cho lắm này.
Chu Từ từng chứng kiến anh làm thí nghiệm, thầy Tiết - người luôn được xem trọng - đã mượn chức vụ dẫn các học sinh đến phòng thí nghiệm phủ đầy bụi bặm, từ trong đống thiết bị tàn tạ anh biểu diễn cho mọi người xem cách chiết xuất thuỷ ngân. Khi đó anh tập trung nhìn chăm chú vào bình thuốc thử, ngón tay thon dài đặt lên đó và gõ vào ống thí nghiệm để giảng giải cho mọi người. Các nữ sinh nhìn chằm chằm vào những ngón tay kia và cảm thán thật đẹp quá đỗi. Tuy vậy, Chu Từ chỉ cảm thấy những ngón tay đó đã vuốt ve lên xuống và véo lấy cơ thể cô —— giống như bây giờ.
Thầy Tiết tỏ ra nghiêm túc không thua gì làm thí nghiệm, nắn bóp qua lại hai bầu ngực của cô, thỉnh thoảng hăng hái lôi kéo kẹp nhũ, đến mức cô phải khóc lóc rêи ɾỉ.
Mãi đến khi gậy thịt lại trở nên cứng rắn trong cơ thể cô.
Chốc lát sau, bàn tay gầy bóp chặt vòng eo mảnh mai của cô, để cô quỳ nằm ở chỗ ngồi phía sau, chỉ có mông nâng lên.
Lúc anh làm điều này, gậy thịt chưa từng rời khỏi cơ thể cô, thịt non bao quanh gậy thịt, vừa mới bị cọ xát tàn bạo, thậm chí trong quá trình này anh còn hung hãn đâm vào cô.
Cô kẹp chân, rên lên từng tiếng vụn vỡ, ngậm gậy thịt anh phát tiết ra ngoài một cách cực kỳ đáng thương.