Lúc dươиɠ ѵậŧ to lớn đâm trúng vào lớp màng mỏng manh đó thì dừng lại, ngay sau đó không chút lưu tình đâm vào. Chân cô bị làm đến mức phải mở rộng ra, bụng phồng lên thành hình, eo ưỡn lên tựa sát vào anh, thân dưới bị căng khiến bụng phình lên, chảy xuống một ít máu tươi đáng thương.
“Đau… Ưm, đừng, đừng… Đi ra ngoài, thầy, thầy Tiết… Tiết Kiệu!”
Vách thịt không ngừng co rút, cực kì đáng thương ngậm lấy gậy thịt của anh. Tiết Kiệu bóp mông cô và dừng lại, gậy thịt được ngậm sâu trong hoa huyệt.
Bên dưới của cô quá chặt, như thể có một cái miệng đang mọc lên ở trong ấy hút mạnh lấy, mới đâm vào đã khiến người ta muốn bắn ra rồi.
Tiết Kiệu chống lên cái trán ướt nhẹp của cô, tuỳ ý cười nhạo.
“Ra ngoài đi, thầy, đau...”
Cô gái nước mắt lưng tròng cực kì đáng thương nhìn anh, ngón tay vẫn giữ nguyên động tác bấu chặt vai anh. Móng tay cô được cắt gọn gàng sạch sẽ, cào lên lưng anh không hề ngứa, như thể mèo con đang meo meo vung vẫy đệm thịt.
“Em chắc chứ?”
Tiết Kiệu mỉm cười, rút gậy thịt ra khỏi cơ thể cô. Miệng huyệt vừa bị mở rộng vô cùng non nớt, bị dươиɠ ѵậŧ chà xát qua, đau đến nỗi đầu gối cô run rẩy. Nước mắt rơi xuống, cô bấu vai anh kêu khóc xin đừng, khiến dươиɠ ѵậŧ của anh ở vị trí không trên không dưới. Anh lơi lỏng chuyển động eo, từng chút cọ vào huyệt, làm Chu Từ thấy ngứa ngáy từ trong cơn đau nhức, bối rối nức nở rêи ɾỉ không biết phải làm sao.
Anh hỏi một cách xấu xa, ngón tay rảnh rỗi véo nụ hoa của cô: “Chu Từ, rốt cuộc em muốn thế nào?”
Cô gái bụm mặt, bắp chân run rẩy: “Không biết, em không biết...”
Anh hung ác nhấn nụ hoa vào trong bầu ngực rồi lại nắm chặt: “Vậy ngoan ngoãn bị chơi đi.”
Chốc lát sau, anh bóp eo cô hung hãn đâm vào, đâm đến mức cô rùng mình, toàn thân đều đang run rẩy, khe thịt non hồng bị đâm thành một cái hố tròn đang gắng sức phun nuốt dươиɠ ѵậŧ. Cô gào khóc không ngớt, tuy nhiên khi chạm đến ánh mắt của anh thì lập tức biến thành tiếng thút thít nghẹn ngào.
Anh cúi đầu ngậm môi cô, mυ"ŧ hôn gặm cắn, lưỡi cô đau rát, kêu khóc nức nở, mềm mại rêи ɾỉ.
Gậy thịt đâm qua từng lớp vách thịt non mềm, lên đến đỉnh mà vẫn húc mạnh, mãnh liệt cắm vào bên trong, làm một cách tàn ác như muốn đâm cô đến tả tơi vậy.
Tinh hoàn nặng nề đập vào thịt non trên bắp đùi cô, ra ra vào vào tạo nên tiếng vang trong trẻo. Nước cất giấu trong cơ thể cô bị trào ra, lúc chạm vào thì nó bắn tung toé, giọt nước ướt đẫm lay động trên mảnh rừng thưa thớt. Mặt cô đầy nước mắt, miệng trên và dưới đều tròn vo, một chỗ đang hé to gào khóc, một nơi bị đâm đến nỗi không khép lại được.
Anh quá độc ác, làm cả người cô đều muốn co rút lại. Cánh tay dài mảnh mai của cô bị kéo giơ cao qua khỏi đỉnh đầu, ngón tay có vết chai mỏng kia véo nụ hoa nho nhỏ của cô, kéo một cái lại đâm xuống, sóng to mãnh liệt như thuỷ triều chơi cô đến lên đỉnh: “Đừng… Đừng mà, đừng mà ư a!”
Cô bị kéo lên cao trào, một dòng dâʍ ŧᏂủy̠ lớn phun ra, ánh sáng trắng xoá lay động trước mắt, vòng eo thẳng đứng lên. Cô nức nở ưỡn sống lưng, dường như đang cố gắng ôm lấy anh, chân không tự chủ quấn lên eo anh.
Dù cô đang cao trào nhưng anh vẫn không ngừng nghỉ, liên tục kéo dài làm cô, khiến thịt non mềm nát sưng đỏ. Nơi nhạy cảm đó của cô phóng đãng vô cùng, tựa như miếng bọt biển chảy nước khi bị bóp nặn.
Anh trong ngoài hôn cô, từ môi đến ngực, tỉ mỉ lưu lại những dấu hôn đối xứng trên bầu ngực trắng nõn. Anh véo chiếc cổ thon của cô để cô cúi đầu xem mình giao hợp với người ta thế nào.
Chiếc cổ cao gầy trắng mịn của cô gái bị ép buộc nhìn xuống, cô thấy bụng mình căng ra bởi dị vật đang vùi trong người. Dưới hoa huyệt phồng lên như sắp vỡ tung, hạt châu ứ máu ẩn trong môi âʍ ɦộ bị anh mạnh tay vuốt ve, nhạy cảm đến mức các giác quan của cô như bị đục khoét đến tận lõi.
Chu Từ liều mạng lắc đầu rụt người về sau, đến khi co vào một góc sô pha, nửa ngồi ở đó bị anh dạng chân thành hình chữ M làm liên tục.
Tiết Kiệu cắm vào cô mấy trăm cái bào mòn hết sức lực vùng vẫy của cô, cơ thể xụi lơ và run rẩy ngã vật xuống, cô mở rộng chân cứ thế bị làm không ngừng.
Cô gái hoang mang vì âm thanh của chính mình, khẩn trương luống cuống nhìn xuống người đàn ông bên dưới. Dường như anh không nghe thấy, vẫn đang tập trung mυ"ŧ nụ hoa của cô. Cô chợt thả lỏng, nhưng một khắc sau lại bị hút mạnh. Anh mỉm cười ngẩng đầu lên, bóp cằm cô qua hôn xuống, ngón tay vừa xoa ngực cô: “Dâm thành thế này mà sao không hút ra sữa, hả?”
Chu Từ lại bắt đầu rơi nước mắt, nước trôi dữ dội hệt như thân dưới.
Anh bẻ vai cô ôm lấy, răng cắn lên đầu vai khiến cô phải kêu a a thành tiếng. Cách lớp bao cao su, cô cũng cảm nhận được anh đang xuất tinh, đầu gối cô khẽ run lên, vai bị cắn phát đau. Liên tục qua một lúc lâu, dươиɠ ѵậŧ trong cơ thể nửa mềm xuống rồi chậm rãi rút ra ngoài.
Toàn thân cô đều được vuốt ve để lại dấu vết, xương quai xanh bị hôn đến ứ máu, ngực bị mυ"ŧ hôn bấm cắn hỗn độn, chữ viết trên chỗ đó đã phai nhạt. Anh nắm cổ tay cô, tô đỏ lại một cách xiêu vẹo, nước giữa chân cô còn chưa ngừng chảy, hoa đế cứng và sưng lên, bắp đùi còn sót lại một chút vết máu khô khốc.
Cô nghĩ rằng đã kết thúc rồi, vội khom lưng xuống với đôi môi tái nhợt và kéo lấy quần áo của mình.
Tuy nhiên vì cô quá gầy yếu, lại bị làʍ t̠ìиɦ ác liệt, nên loạng choạng suýt nữa té ngã. Cô gắng gượng trụ người lại. Miệng huyệt hướng về Tiết Kiệu vẫn chưa khép lại, vách thịt bị làm cho mềm nhũn, thịt mềm đỏ hồng bên trong phun ra nước, lúc mở lúc đóng phóng đãng chết người.
Cuối cùng cô lần mò đến nơi quần áo mình bị vứt dưới đất, chốc lát sau mông lại bị bóp véo.
Ngày thường bờ mông trắng nõn này mượt mà nảy nở, ngạo nghễ ưỡn lên, vì vậy Tiết Kiệu luôn thích véo nơi đó và đùi, ép buộc cô thủ dâm hoặc làm gì đó khác, ví như lúc này.
Mặt mũi Chu Từ trắng bệch, khớp ngón tay còn cầm một cái áo không chịu buông ra: “Thầy… thầy, thầy làm gì thế?”
Tiết Kiệu cười vui vẻ, khớp ngón tay lướt qua khe mông, bắt đầu từ xương cụt, lần theo đốt sống lưng đến xương bướm mỏng manh của cô. Anh bóp chặt chiếc cổ thon dài mảnh mai của cô, khẽ vuốt qua động mạch cổ, nơi đang đập lên điên cuồng: “Em cho rằng đã kết thúc phải không?”
Ngón tay anh đưa vào vách thịt, đào khoét dâʍ ŧᏂủy̠ bên trong cô, vuốt ve hoa tâm mềm nhũn và cất giọng nói hết sức tàn nhẫn: “Sao xong được, cô bé ngốc, em còn chưa bị chơi nát đâu.”