Phong Thiếu Gia, Vợ Anh Chính Là Đại Lão Toàn Năng

Chương 17: Người trong nhà, không thể để mất mặt

Trước Sau

break

Chương 17: Người trong nhà, không thể để mất mặt

Dịch giả: ❣️❣️ Lãnh Nguyệt Hoa Sương ❣️❣️

“Không sao đâu, cậu cứ đi tung tin ra đi. Chỉ có như vậy, thì hắn mới lo lắng, mà khi con người ta lo lắng thì sẽ lộ sơ hở.”

Trì Tấn vừa nghe đã hiểu ngay dụng ý trong lời của Phong Mặc Dạ, anh ta gật đầu.

“Vâng, tôi đi làm ngay.”

Lúc này Trình Nhiễm đang ngồi trên bậc thềm sau vườn, đặt máy tính xách tay lên đùi, ngón tay gõ trên bàn phím nhanh như gió.

Màn hình hiện thông báo: Hà Xuyên đã online.

[Cả buổi trời cuối cùng chị cũng lên, báo cho chị một tin vui: cổ phiếu lần trước chị giới thiệu cho Tổng giám đốc Lý đã lời đậm rồi. Ông ta còn nói muốn mời chị về làm giám đốc cho công ty luôn đó.]

Vừa nhìn thấy hai chữ “giám đốc”, khóe môi Trình Nhiễm khẽ cong lên, nhưng ánh mắt lại lạnh băng, chẳng hề giống vẻ mặt nhẹ nhàng khi ở cạnh Phong Mặc Dạ chút nào.

Đặc biệt là đôi mắt kia, lạnh lùng đến mức khiến người khác phải dè chừng.

Cô nhanh chóng gõ lại:
[Không nhận.]

Đùa gì chứ, chỉ một vị trí giám đốc mà đã muốn giữ chân cô sao? Đừng nói là chức giám đốc, cho dù Tổng giám đốc Lý có đem cả công ty tặng cô, cô cũng chẳng thèm ngó tới.

Hà Xuyên chẳng lấy làm lạ, bởi vì người đứng đầu bọn họ là một chuyên gia tài chính có tiếng khắp khu vực châu Á - Thái Bình Dương. Mỗi lần cô đánh giá cổ phiếu hay dự án nào, đều trúng đậm, chưa từng thất bại.

[Có điều này muốn báo cáo, dạo này có người rất có ý muốn hợp tác với chúng ta.]

Trình Nhiễm cau mày:
[Chuyện nhỏ vậy mà cũng cần tôi ra mặt à?]

Cô chẳng nghĩ chuyện đơn giản thế lại cần đến cô tự xử lý.

Hà Xuyên biết tính cô, nhưng lần này thật sự hơi khó. Sau một lúc do dự, cuối cùng cũng gõ ra vài chữ.

[Không phải người bình thường đâu, là người bên phía nhà chồng chị.]

[Phong Mặc Dạ?]

Vừa thấy cái tên này, cô cảm thấy phiền phức thật sự. Phong Mặc Dạ không dễ đối phó như những người khác, nếu không xử lý khéo léo sẽ khiến anh nghi ngờ.

Chắc dạo này Hà Xuyên và bên kia có vẻ không được kín tiếng cho lắm, mà từ trước đến nay, Tập đoàn Phong thị luôn đứng đầu, chiếm ngôi vương tại khu vực châu Á - Thái Bình Dương. Công ty của bọn họ luôn giữ vị trí thứ hai nhưng chưa từng vượt lên được, và may mắn thay, Phong Mặc Dạ vẫn chưa biết chuyện này.

Từ trước đến nay, cô chưa từng dùng tên thật để đăng ký công ty, luôn đứng sau hậu trường điều hành nên anh có muốn điều tra cũng không dễ gì tra tới tên cô.

Trình Nhiễm vừa cắn móng tay vừa suy nghĩ, sau đó gõ lại nhanh:
[Chờ vài hôm nữa tôi sẽ xử lý, tạm thời đừng có làm gì.]

[Đã rõ.]

Sau khi tắt máy, Trình Nhiễm bắt đầu nghĩ đến cách từ chối hợp tác mà không khiến Phong Mặc Dạ nghi ngờ. Người như anh, đã đa nghi thì rất khó lường. Nếu bị phát hiện điều gì khác, e rằng khó giải thích được.

Buổi tối sau bữa cơm, ông nội Phong bất ngờ lên tiếng thông báo một việc.

“Tiểu Nhiễm giờ đã gả vào nhà ta rồi, cũng không thể cứ ở nhà mãi. Người nhà họ Phong ai cũng có việc riêng cả. Hay là con vào công ty, làm trợ lý cho A Dạ đi?”

Ngay lập tức, Phong Diễm Phi ngồi bên cạnh bật cười khẩy, không hề che giấu ý giễu cợt.

“Ông nội, hình như ông quên mất, làm trợ lý cho anh cả cũng phải tốt nghiệp thạc sĩ trở lên đấy. Con bé này từ quê lên, cháu đoán chắc đại học còn chưa tốt nghiệp. Vào công ty, chẳng làm được gì ngoài rót nước pha trà, mang ra ngoài chỉ tổ xấu mặt.”

Phong Tư Kỳ cũng không bỏ qua cơ hội châm chọc:

“Ông nội, nhà mình đâu có thiếu người kiếm tiền nuôi cả nhà, thôi thì cho chị ta vô làm lao công đi.”

“Đúng rồi đó, làm lao công thì hợp đấy. Ở quê chẳng phải làm việc nhà giỏi lắm sao? Biết đâu sau này còn được phong làm tổ trưởng tổ vệ sinh.”

Ông nội Phong đập bàn một cái, giọng nghiêm khắc:

“Đừng có mà nói nhăng nói cuội. Dù Trình Nhiễm không có bằng cấp gì, thì cũng không tới mức phải đi làm lao công. Chuyện này mà truyền ra ngoài, còn mặt mũi nào cho nhà họ Phong nữa?”

Phong Tư Kỳ và Phong Diễm Phi bị ông quát thì không dám nói thêm, nhưng vẫn cố nhịn cười.

Dù sao ông nội có bênh cô thì cũng chỉ vì giữ thể diện cho gia đình, chứ không thật lòng xem trọng cô.

Trình Nhiễm vẫn giữ vẻ bình tĩnh, ánh mắt sáng lấp lánh nhìn thẳng vào ông nội Phong. Bất ngờ, cô mở miệng nói một câu khiến cả phòng khách lập tức rơi vào im lặng.

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc