Phong Thiếu Gia, Vợ Anh Chính Là Đại Lão Toàn Năng

Chương 10: Người đàn ông này… không đơn giản

Trước Sau

break

Dịch giả: ❣️❣️ Lãnh Nguyệt Hoa Sương ❣️❣️

Vừa thấy lão gia nhà họ Phong xuất hiện, Phong Yến Phi chẳng khác nào vớ được cọng rơm cứu mạng.

“Ông nội, cô ta dám ra tay đánh cháu, ông mau bảo cô ta buông tay ra đi!”

Trình Nhiễm thả tay ra, Phong Yến Phi lập tức ôm lấy cổ tay đỏ ửng, vẻ mặt trông như sắp khóc đến nơi. Từ trước tới nay, trong nhà họ Phong chưa từng có ai dám đối xử với cô ta như vậy.

Cô ta chạy đến trước mặt lão gia, nước mắt nước mũi tèm lem, khóc lóc như mưa.

“Ông nội, ông nhất định phải bênh vực cháu.”

“Có chuyện gì xảy ra vậy?”

Điền Kinh bước lên, khẽ cúi người: “Thưa lão gia, Tam tiểu thư chỉ muốn giúp thiếu phu nhân thay đồ, ai ngờ lại…”

“Đúng rồi, cháu thấy cô ta ăn mặc như vậy sẽ ảnh hưởng đến thể diện của nhà họ Phong, cháu cũng chỉ muốn tốt cho cô ta thôi. Ai ngờ cô ta chẳng biết điều chút nào, đã vậy lại còn đánh cháu nữa!”

Trình Nhiễm vẫn điềm tĩnh, giọng rõ ràng: “Là Tam tiểu thư bảo hai người giúp việc cưỡng ép đưa tôi đi, chẳng lẽ chuyện đó không phải là sự thật sao?”

“Cô nói bậy! Tôi đâu có…”

“Yến Phi, đừng gây rối nữa. Cô ấy bây giờ là chị dâu của cháu, chẳng lẽ nhà họ Phong chúng ta lại dạy con cháu cư xử như vậy sao? Mau về phòng mình đi.”

Dù sao cũng là con gái của nhà họ Trình, nhà họ Phong không thể để bị người ngoài nói là bắt nạt con dâu được.

Phong Yến Phi hoàn toàn không ngờ ông nội sẽ bênh vực Trình Nhiễm, chẳng phải rõ ràng là đang thiên vị sao?

“Ông nội…”

Lão gia chỉ liếc mắt một cái, cô ta đã lập tức im bặt. Biết tính ông nội, cô ta cũng không dám làm càn thêm.

Cô ta bĩu môi: “Vâng ạ.”

Trình Nhiễm hơi nhướng mày, không ngờ lão gia nhà họ Phong lại là người biết phân rõ phải trái như thế.

Lúc đi ngang qua Trình Nhiễm, Phong Yến Phi không quên trừng mắt liếc cô một cái thật sắc.

Lão gia quay sang Trình Nhiễm, giọng trầm ổn: “Yến Phi bị ta chiều hư rồi, Nhiễm Nhiễm, cháu đừng có để trong lòng. Từ nay ở nhà họ Phong nhớ chăm sóc tốt cho Mặc Dạ, bọn ta sẽ không bạc đãi cháu đâu.”

“Vâng, cháu sẽ cố gắng, ông nội.”

Tiếng “ông nội” kia khiến lão gia cười tươi đầy mặt, có vẻ hài lòng không giấu được.

“Được rồi, vậy thì cháu về phòng nghỉ ngơi đi.”

Trình Nhiễm gật đầu, xoay người lên lầu. Lúc này điện thoại rung lên, là Hạ Xuyên gọi tới.

Cô liếc mắt nhìn xung quanh, xác định không có ai, liền lặng lẽ lách vào phòng làm việc.

“Tôi nói rồi, bây giờ không tiện. Nếu không phải việc quan trọng, đừng có gọi điện cho tôi.”

Cô chưa muốn để lộ thân phận, tránh gây thêm rắc rối không cần thiết.

“Lão đại, lần này tôi thật sự có chuyện gấp. Vừa rồi A Thành báo lại, có người đang điều tra chị.”

Hàng mi dài khẽ run, ánh mắt Trình Nhiễm lóe lên ánh sáng lạnh lẽo.

“Là Phong Mặc Dạ.”

“Hả? Phong Mặc Dạ… chẳng phải là chồng chị à? Anh ta điều tra chị làm gì?”

Hạ Xuyên khó hiểu, trên đời đúng là có đủ kiểu cha mẹ hãm hại con, nhưng mà chồng điều tra vợ mới cưới thì đúng là hiếm thấy.

“Không phải chứ, hai người đã thành vợ chồng rồi vậy thì còn giấu nhau làm gì nữa? Mà cái tên Phong Mặc Dạ sao lại nghe quen tai ghê…”

Anh ta nhanh chóng tra cứu thông tin, vừa nhìn thấy thì đã bật thốt.

“Trời đất ơi! Lão đại! Chị lấy phải nhân vật không tầm thường rồi! Phong Mặc Dạ, hai mươi tuổi đã nắm quyền điều hành công ty, độc quyền toàn bộ nền kinh tế ở Yến Thành, bây giờ anh ta đang là ông trùm tài chính đấy! Chỉ cần ảnh hắt hơi một cái, thì nguyên cả nền kinh tế cả thành phố cũng chao đảo!”

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc