Trần Huyền Lễ không kìm được tò mò mãnh liệt trong lòng bất chấp thất lễ cùng mạo phạm trưởng quan, đoạt lấy thiên lý nhãn trên tay Lý Hưng Chu, vội vã thử kính.
Vẻ mặt Lý Hưng Chu vạn phần khẩn trương nói: - Cẩn thận một chút, cẩn thận một chút.
Thứ này chính là vật báu vô giá, có đại tác dụng, ngàn vàng cũng không mua được, vạn nhất lỡ tay đánh vỡ, vậy thì phiền toái to. - Thật sự là thiên lý nhãn a.
Trần Huyền Lễ kích động kêu to, lưu luyến không rời trả lại cho Lý Hưng Chu đang khẩn trương.
Vẻ mặt hắn tội nghiệp nhìn Đường Tiểu Đông, diễn cảm kia, không cần hắn nói, ai nấy đều biết được hắn cũng muốn một cái thiên lý nhãn. Bạn đang đọc truyện được copy tại