Lý Tự Nghiệp cười nói không có ý tứ:
- Không có chuyện gì, chỉ giống như một con kiến châm vào thôi, lão Lý nhất thời không cẩn thận bị mấy con khỉ bắn trúng một mũi tên, chỉ là đám khỉ con đó không có khí lực mấy, ngay cả xương cốt của lão lý ta còn chưa đụng tới.
Hai người vừa đi vừa tán gẫu, chẳng mấy chốc đã tới miệng hang Quỷ Khốc Sơn Cốc.
Tần Tiêu dỡ cung từ trên lưng xuống, một tay kéo không khỏi khen thầm:
- Quả nhiên là cung xịn!
Sau đó hắn móc một cái nhẫn sắt cột lên chuôi cung, đây là nhẫn sắt chính bản thân hắn đặc chế thuận tiện liên phát ba mũi tên, thời điểm Vũ Cử Bỉ Giác thì dùng qua, hiệu quả thật tốt. Đây là thời điểm trước hắn ở trong quân đội học tập một tên chiến hữu xuất thân là vận động viên bắn tên.
- Huynh đệ, ta trước nói cho ngươi biết, rắn không có lỗ tai, thị lực của đôi mắt cũng không tốt, bình thường là dựa vào cảm ứng nhiệt lượng phán đoán tình cảnh chung quanh. Súc sinh này am hiểu chạy đường thẳng, tốc độ khi rẽ ngoặt sẽ chậm đi rất nhiều, một hồi nếu gặp được nguy hiểm thì tận lực chạy vòng vo tam quốc. Chỗ yếu hại của nó là những địa phương như tại bảy tấc, đôi mắt... Một hồi cự mãng đến ngươi bắn bảy tấc bắn hay là trên mắt nó? Truyện được copy tại