Phong Hoa Tuế Nguyệt (NP)

Chương 19:

Trước Sau

break

Ngọc Trúc là tỳ nữ của "tội thần", sáu năm nay chắc chắn phải đổi tên, lẩn trốn khắp nơi, Ninh Thiên Lân có thể tìm được nàng hẳn là đã tốn rất nhiều tâm sức, nàng thật sự biết ơn.

“Ở đây tai mắt nhiều, có chuyện gì vào trong rồi nói.” Ninh Thiên Lân nhắc nhở hai chủ tớ đang ôm nhau khóc.

Tuy trời đã tối nhưng vẫn chưa đến giờ giới nghiêm, khó tránh khỏi có người qua đường, Ngôn Thanh Ly bình tĩnh lại, mời mọi người vào nhà.

Thì ra, sau khi lấy được tín vật, Ngọc Trúc bị lửa lớn bao vây, phải trốn vào hầm băng mới giữ được mạng sống, khi nàng ra ngoài thì Sở gia đã bị thiêu rụi.

Quan binh không ngờ còn có người sống sót nên sau khi dập lửa xong liền rút lui, Ngọc Trúc trốn trong đống đổ nát của Sở gia cho đến tối mới dám ra ngoài.

Lúc đó, chuyện mẫu tử Sở gia tự thiêu đã lan truyền khắp nơi, Ngọc Trúc khóc lớn một hồi rồi một mình ra khỏi thành, nàng dùng tín vật lặng lẽ tìm đến vị giáo úy canh cửa thành, nhờ người giúp đỡ mới trốn thoát khỏi Thịnh Kinh.

Sau khi ra khỏi Thịnh Kinh, Ngọc Trúc cải trang thành lưu dân, một đường đi về phía tây, định tìm những nữ quyến Sở gia bị đày đi Tây Bắc, nhưng giữa đường lại nhiễm bệnh, may mắn được một thợ săn cứu giúp.

Người thợ săn tận tình chăm sóc nàng, Ngọc Trúc nhờ người tìm hiểu tin tức về quân doanh Tây Bắc, nhưng lại biết được những nữ quyến đó đã chết dưới gót giày quân Mạn.

Ngọc Trúc mất phương hướng, không biết nên đi đâu, bèn gả cho người thợ săn để báo đáp ân cứu mạng, mấy năm nay vẫn sống cùng người thợ săn.

“Vậy lần này ngươi đến Việt Châu, phu quân ngươi có biết không?”

Ngôn Thanh Ly nắm tay Ngọc Trúc, trong ký ức của nàng Ngọc Trúc mới chia tay nàng một năm, nhưng thực tế, đối phương nhỏ hơn nàng hai tuổi năm nào giờ đã là một phụ nhân, hơn nàng vài tuổi, trở thành một nữ tử trưởng thành, chín chắn, trên mặt in hằn dấu vết thời gian.

Nếu Ngọc Trúc đã có nơi nương tựa, Ngôn Thanh Ly mong nàng có một cuộc sống yên bình, chứ không phải cùng nàng gánh vác những chuyện nặng nề này.

Ngọc Trúc lắc đầu, “ŧıểυ thư, Lý lang đã mất do rơi xuống vực khi đi săn, người của Tứ điện hạ tìm được nô tỳ khi nô tỳ vừa mới chôn cất chàng xong.”

Ngôn Thanh Ly sững người, theo bản năng nhìn về phía Ninh Thiên Lân, Ninh Thiên Lân hơi cụp mắt, không biết đang nghĩ gì.

Ngọc Trúc hiểu ý Ngôn Thanh Ly, nàng nắm chặt tay Ngôn Thanh Ly, đôi mắt lại đỏ hoe, “ŧıểυ thư, dù Lý lang còn sống, nô tỳ cũng muốn đến tìm ŧıểυ thư! Nô tỳ cũng là người của Sở gia, người và phu nhân là người thân của nô tỳ, biết người còn sống, làm sao nô tỳ có thể yên tâm sống cuộc sống của riêng mình?”

Ninh Thiên Lân đã kể sơ lược cho Ngọc Trúc chuyện Sở Thanh chết đi sống lại, Ngọc Trúc bật khóc nức nở: “ŧıểυ thư, sao người và phu nhân lại ngốc như vậy? Sao lại nghĩ quẩn chứ? Sao không đợi Ngọc Trúc…”

Ngôn Thanh Ly thở dài, lấy khăn lau nước mắt cho Ngọc Trúc.

Ninh Thiên Lân cũng không biết nàng bị Tô Ngưng Sương tra tấn đến chết, hắn cũng như mọi người, đều nghĩ mẫu tử Sở gia chết trong đám cháy đó.

Còn lý do nàng không nói rõ sự thật với Ninh Thiên Lân là vì trong mắt nàng Ninh Thiên Lân chỉ là một đồng minh, mục tiêu của hắn là bước lên ngôi vị hoàng đế, minh oan cho Thịnh quý phi và phụ thân nàng, những chuyện khác hắn không cần quan tâm.

Chỉ là những chuyện này, Ngôn Thanh Ly không thể giải thích với Ngọc Trúc trước mặt Ninh Thiên Lân được.

“Được rồi, giờ ta không phải vẫn khỏe mạnh sao? Nín đi, trước kia ngươi đâu có hay khóc như vậy.”

Từ khi gặp lại Ngọc Trúc, Ngôn Thanh Ly không ngừng nhớ về quá khứ, hai nha hoàn của nàng, Ngọc Trúc và Trầm Hương, một người trầm tính, một người hoạt bát, hay khóc nhè luôn là Trầm Hương, Ngọc Trúc còn thường xuyên trêu chọc nàng, không ngờ cũng có lúc thấy Ngọc Trúc khóc thút thít như vậy.

Nghĩ đến Trầm Hương, tâm trạng Ngôn Thanh Ly lại chùng xuống.

“A Ly, canh giờ không còn sớm, ta về trước đây, những thứ này muội cầm lấy.”

Ninh Thiên Lân đưa khế ước bán thân của Ngọc Trúc và một túi vải cho Ngôn Thanh Ly. Thân phận của Ngọc Trúc đã được hắn cho người làm giả thành người Việt Châu, giờ nàng là nô tỳ mà Ngôn Thanh Ly mua sau khi chết đi sống lại ở Triều Vân, đi theo nàng đến Thịnh Kinh tìm người thân.

 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc