Pheromone

Chương 41:

Trước Sau

break

*Cốc Cốc

Mạch phim trên tivi bị âm thanh gõ cửa làm cho đứt quãng, Ha Joon ngồi dậy, khó hiểu nhìn về phía cửa. Phòng cậu chỉ có Fadel là hay lui tới, tới rồi thì chẳng bao giờ gõ cửa mà toàn xông thẳng vào, nay tử tế gõ cửa thì chắc chắn không phải cậu ta. Cậu đứng lên tiến tới mở cửa, trước cửa phòng không xuất hiện mái tóc đỏ nào cả, người đứng đối diện cậu là Drake. Drake nhìn từ đầu xuống chân, dò xét một lúc rồi chỉ tay về phía eo cậu.

" Cậu quấn sarashi à?"

Ha Joon nhìn xuống, cậu có một hình xăm của tổ chức ở eo nên thường quấn một lớp vải mỏng để che đi, mát hơn mặc áo mà vẫn che được đáng kể. Ngẩng đầu, cậu không muốn giải thích với anh ta, chỉ lạnh lùng hỏi lại.

“ Tìm tôi có chuyện gì?”

Drake cứ nhìn chằm chằm vào eo cậu như người mất hồn, cậu phải quơ tay trước mặt hì anh ta mới nhận ra mà trả lời.

“ Ngài Slavik tìm cậu.”

“ Tìm tôi làm gì?”

“ Không biết.”

Thấy anh ta không nói rõ nên cậu cũng chẳng muốn quan tâm, vừa quay lưng lại vừa trả lời.

“ Không có gì quan trọng thì tôi không đi.”

Chân cậu vừa bước được một bước thì cơ thể đã bị nhấc bổng lên, thoắt một cái đầu đã bị dốc xuống, anh ta vác cậu trên vai như một bao gạo mặc cậu dãy dụa. Ha Joon có quẫy đạp như thế nào anh ta cũng không bỏ ra, người vừa cao vừa chắc, cậu về cơ bản chẳng thể nào thoát được.

“ Drake! Tên điên! Để tôi mặc áo vào đã.”

Anh ta đứng khựng lại, nghe vậy mới bỏ cậu xuống, Ha Joon phải một mạch đi về phòng mặc áo, vừa trở ra thì lại bị hắn nhấc bổng lên mang đi. 

“ Bỏ xuống, tôi tự đi được.”

Drake bỏ ngoài tai lời cậu nói, nhanh chóng đưa cậu đến văn phòng của Slavik. Đến nơi, đẩy cậu vào trong, anh ta nhanh chóng khoá trái cửa để cậu với sự bàng hoàng khó hiểu.

Căn phòng vốn được đóng kín, điều hoà bật số nhỏ nhất lạnh tới nỗi khi bước vào đã phát run, rèm được kéo kín mít trông vô cùng ngột ngạt.

Mùi khói thuốc nồng nặc quanh phòng nhanh chóng làm cậu cảm thấy khó chịu mà phẩy tay ho ra vài tiếng, cậu không hút thuốc nên cái mùi này thực sự không thể ngửi nổi. Slavik nghe thấy động tĩnh thì ngước lên, nhìn cậu ho sặc sụa mà chẳng nói lấy một câu, Ha Joon bị khói thuốc làm cho đỏ cả mắt, hắn mới đứng dậy đi tới kéo rèm mở cửa sổ.

Đúng ra thì phòng hắn luôn là phòng rộng nhất, nguyên một bức tường là cửa kính, chỉ cần mở rèm là có thể nhìn thấy hoàn toàn quang cảnh bên ngoài. Hắn mở rèm xong thì quay lại bàn làm việc, gõ gõ xuống bàn gọi cậu lại gần. 

Cái hành động gõ vào bàn này của hắn không phải lần đầu thấy nhưng lần nào nghe cũng thấy khó chịu, cậu chậm chạp tiến lại gần, hắn đưa tay dụi tắt điếu thuốc đang cháy, dùng tập giấy quạt khói bay đi.

“ Anh muốn tôi làm gì?’’

Hắn nhìn bộ dạng xộc xệch của cậu một lúc rồi mới trả lời.

“ Có vài việc ở xưởng rượu, tôi cần cậu xử lý.”

“ Anh thì có công việc gì.”

Slavik ngả người vào thành ghế, ngước lên hỏi.

“ Thế cậu nghĩ tôi có công việc gì?”

Ha Joon khoanh tay liếc nhìn hắn, cười nhạt.

“ Một tháng anh ở nhà hết 23 ngày, ngày nào cũng rượu bia trai gái, có thể làm gì chứ.”

Slavik thở ra một hơi, bất lực trả lời.

“ Đấy là cậu thấy. Một ngày cậu ở trong phòng hết 22 tiếng, sao có thể biết…”

Hắn chẳng muốn giải thích với cậu nữa, xoay màn hình máy tính về phía cậu, chỉ vài điểm trên màn hình, Ha Joon thấy hắn im thì không tranh cãi nữa, tiến lại cúi rạp nhìn theo tay hắn.

“ Đây là biểu đồ, danh sách thu chi từ các cơ sở mà chúng ta nắm quyền điều hành. Gần đây doanh thu lẫn hàng chuyển đi lên xuống thất thường, thất thoát khá nhiều về tài sản lẫn lượng khách, tuyến đường giao thương bị ảnh hưởng nên tôi muốn cậu tìm ra lỗ hổng trong danh sách, có thể nằm trong các quán bar với hộp đêm.”

“ Kiểm tra sổ sách? Anh có gọi nhầm người không vậy? Sao tôi lại phải làm việc này.”

“ Phụ tá chỉ có Fadel, Drake với cậu, hai người đó không có khả năng, tôi tin cậu làm được.”

Ha Joon quay sang nhìn hắn, không thèm để ý khoảng cách mà nói.

“ Không quan trọng là anh có tin tôi hay không? Cái hợp đồng hơn hai trăm điều của anh ghi tôi là phụ tá, rốt cuộc cái phụ tá anh nói ngoài vệ sĩ với bác sĩ riêng thì còn phải làm gì nữa?”

Slavik thấy cậu cáu thì nhếch miệng cười, trả lời:

“ Thư ký, kế toán chiến lược, giúp việc,.v.v”

Cậu đứng thẳng dậy, tay đập mạnh lên bàn.

“... Với cái số lượng công việc như thế thì cái giá trong hợp đồng không phải quá ít ư?”

Slavik gật gù nghe cậu nói, nhàn nhạt trả lời.

“ Thế cậu muốn bao nhiêu?”

Ha Joon lưỡng lự, suy đi tính lại, dù sao với hắn thì cậu vẫn là kèo trên, nếu cậu không làm, hắn cũng không làm gì được, để điều kiện cao một chút sẽ có lợi hơn.

“ Sau khi hết hợp đồng, mọi điều kiện tôi đưa anh đều phải đáp ứng.”

Hắn chăm chú nhìn cậu, đôi mắt sâu xa không rõ, gật đầu.

“ Được, cậu muốn gì tôi đều có thể cho cậu.”

Ha Joon thấy điều kiện đề ra được chấp thuận thì nhanh chóng giật lấy tờ tài liệu hắn vừa để lên, đi ra sofa ngồi xuống đọc. Từ nhỏ Ha Joon đã có sự thông minh nhanh nhạy, đọc thông viết thạo từ lớp lá, chỉ có điều đều là học từ sách vở y khoa của ba, mấy cái số liệu chi chít dày đặc những con số này thật sự làm người khác nhức đầu. Cậu nào phải thiên tài trong phim trong truyện đụng cái gì cũng biết làm, đụng cái gì cũng giỏi…

“ Mấy cái này, trước đây là ai đảm nhận làm? Số liệu viết lung tung hết cả lên..”

“ Vì viết lung tung như vậy mới không còn ở đây nữa.”

Ha Joon cằn nhằn, lật vài trang tiếp theo rồi đóng lại, ngẩng lên.

“ Được rồi, bảo Drake mở cửa đi, tôi về phòng nhập lại số liệu lên máy tính chứ nhìn như vậy không thể tìm ra lỗi được.”

“ Không cần đâu, cậu cứ ngồi đó đi.”

Cậu không hiểu hắn định làm gì nhưng cánh cửa lại đột ngột mở ra, Drake cùng một người nào đó khiêng vào trong một cái bàn làm việc đặt cạnh bàn làm việc của hắn thành hình chữ L, lúc sau thì mang laptop của cậu sang đặt lên bàn. Xong xuôi, hai người đó rời đi, lúc này hắn mới lên tiếng.

“ Sau này cứ tới phòng tôi làm việc đi.”

“...? Trước nay tôi đều làm việc trong phòng riêng, không có quen làm việc cùng người khác.”

“ Cậu còn là trợ lý của tôi, phải ở đây để giúp tôi xử lý công việc.”

Cứ như vậy Ha Joon bị hắn ép ở lại làm việc chung phòng, không có cách nào trở lại phòng đành phải cắn răng ngồi đó làm số liệu.

Cậu ở đó cho tới tối muộn mới được trở về phòng, vừa mở được cửa tủ lấy quần áo đi tắm thì lại bị chuông điện thoại làm phiền, cậu khó chịu lấy điện thoại từ trong túi ra nghe.

“ Có chuyện gì?”

“ 2 giờ chiều mai cậu lên tầng ba dọn phòng với tôi.”

“ Có cái phòng thôi anh còn phải kêu tôi? Tôi còn có việc phải làm.”

Giọng Drake nghe có sự khó chịu, anh gằn giọng.

“ Trong hợp đồng có-”

“ Được rồi, tắt máy đây.”

Tên đó lại nhắc về cái bản hợp đồng, nghe mình lệnh của Slavik đã khó chịu, giờ còn phải nghe lời của hắn, cái nhà này là đang muốn bức ép cậu hay gì.

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc