Tiếng giảng bài trên sân khấu đột nhiên dừng lại.
Ánh mắt xung quanh đều đổ dồn vào cô gái đột nhiên đứng dậy.
Trên bục giảng, Chu Nghiên Lễ kẹp phấn bằng tay phải, ngón giữa khẽ đẩy gọng kính đen cổ điển trên sống mũi.
Giọng nói dịu dàng như gió hỏi: “Bạn học này, có chuyện gì sao?”
Trong mắt Tề Nguyệt, tiêu điểm lập tức rơi vào người đàn ông.
Xung quanh yên tĩnh, cô từ từ nhìn quanh một lượt, sau đó nhanh chóng lắc đầu, dựa vào thành ghế ngồi xuống.
Mồ hôi lạnh trên trán rơi xuống, đập vào cuốn 《Đại số cao cấp》 trước mặt.
Tề Nguyệt cầm bút bi cố gắng kìm nén nỗi sợ hãi trong lòng, đối chiếu ghi chép với nội dung trên bảng đen.
Bả vai đột nhiên nặng trịch, giọng nói của một người đàn ông xa lạ truyền vào màng nhĩ.
Sau đó một tờ giấy ăn được kẹp giữa các ngón tay, đưa đến trước mặt cô.
Tề Nguyệt quay đầu lại một cách máy móc, tầm nhìn có chút phân tán.
Gương mặt người đàn ông tự động được cô thay thế bằng gã lang thang tóc tai rối bù, hàm răng vàng ố hôi hám.
Giấy ăn dường như là một mảnh vải rách mà hắn giằng co với người khác, lúc này đang bị hắn áp vào cánh mũi, biến thái mà ngửi.
Tề Nguyệt lại đứng phắt dậy, còn kịch liệt hơn cả tiếng vừa rồi.
Gần như cùng lúc, phấn của Chu Nghiên Lễ bị gãy.
Cho dù anh có ôn hòa như ngọc, thì tiếng ồn phát ra liên tục lúc này đã ảnh hưởng đến tiến độ giảng dạy của anh, chắc anh cũng sẽ tức giận chứ nhỉ?
Mọi người đoán vậy.
Chu Nghiên Lễ quay đầu lại, vẻ bình thản trong mắt vẫn như cũ.
Anh nhìn sang, nghe thấy cô ta nhanh chóng báo cáo: “Thưa thầy, em muốn đi vệ sinh.”
Anh vừa gật đầu, Tề Nguyệt đã nhanh chóng lao ra khỏi lớp học.
Trong tiếng người huyên náo, anh cong ngón giữa, dùng đốt ngón tay đẩy gọng kính, gõ gõ lên bảng đen để thu hút sự chú ý của mọi người, tiếp tục bài giảng.
Tề Nguyệt co rúm trong một buồng vệ sinh nhỏ, đau khổ ôm hai chân, muốn xua tan những cơn ác mộng vừa rồi.
Chưa kịp để cô bình tĩnh lại, vô số những mảnh chữ rời rạc hiện lên trong đầu cô, dần dần hợp thành một cuốn ŧıểυ thuyết hạn chế một triệu chữ.
Thân thể Tề Nguyệt cứng đờ, ánh mắt dần dần dừng lại ở ba chữ Ôn Uyển Ninh.
Cô biết nữ chính.
Nữ thần tài sắc nổi tiếng nhất của đại học A.
Tiêu điểm mang theo đèn flash trong đám đông, công tắc hiệu ứng tắt tiếng tự động.
Dù cô ta đi đến đâu, cũng sẽ thu hút ánh mắt của tất cả mọi người.