Pháo Hôi Bạch Liên Hoa Ở Mạt Thế Ngày Đêm Bị Tưới (NP)

Chương 6-2: Tiểu mỹ nhân ngốc nghếch được kẻ xấu dỗ dành

Trước Sau

break

Trong giọng nói của người đàn ông giống như mang theo sức mạnh kỳ quái nào đó, sau khi nghe hắn nói xong, Thẩm Tễ Vân chỉ cảm giác ý thức của cả người đều trở nên mơ hồ, cơ thể cũng mềm nhũn không chịu nổi.

Cậu vốn còn muốn tiếp tục khóc thêm một lát thế nhưng cảm giác mệt mỏi rất nhanh giống như thủy triều dâng lên, thiếu niên giãy dụa run rẩy, cuối cùng vẫn nặng nề lâm vào trong cơn mê man.

Ngày hôm sau, Thẩm Tễ Vân ngủ mãi đến giữa trưa, bị tiếng gọi của Phó Cảnh Thâm đánh thức.

"Vân Vân, Tễ Vân, em dậy chưa?"

"Em, em dậy rồi …"

Thẩm Tễ Vân kinh hoàng từ trên giường ngồi dậy, theo bản năng kiểm tra cơ thể cùng quần áo của mình.

Ngoài dự liệu chính là, so với đêm đầu tiên lộn xộn dâm ô, tối hôm qua sau khi trôi qua thì trên người cậu sạch sẽ, quần áo cũng được thay, nhìn qua giống như đã làm một lượt vệ sinh.

Thấy thế, thiếu niên trong lòng âm thầm thở phào nhẹ nhõm, xuống giường mở cửa cho Phó Cảnh Thâm.

Bởi vì tối hôm qua chuyện quá mức kịch liệt, trong thân thể hiện tại của cậu còn sót lại tư vị sau khi bị người đàn ông điên cuồng xâm phạm, miệng tử ©υиɠ vẫn đau xót tê dại như trước.

Lúc bàn chân chạm xuống mặt đất, hai chân Thẩm Tễ Vân mềm nhũn, thiếu chút nữa không thể đứng vững mà ngã ngồi trên mặt đất.

Mà sau khi mở cửa, tình cảnh của cậu cũng không có chuyển biến tốt đẹp quá nhiều —— kinh hoảng cùng sợ hãi trên mặt Thẩm Tễ Vân thật sự quá rõ ràng, căn bản không thoát khỏi ánh mắt người đàn ông.

“Vân Vân, em làm sao vậy?!"

Phó Cảnh Thâm vội vàng vươn tay ôm lấy thiếu niên, nhịn không được khẽ khàng hỏi: "Nhìn em trông có vẻ thật không ổn. ”

Thẩm Tễ Vân cắn môi dưới, gương mặt tái nhợt không nói lời nào.

"Vân Vân?" Phó Cảnh Thâm lại chần chờ hỏi.

Hắn đưa tay xoa đôi mắt thiếu niên, phát hiện phía trên dính đầy nước mắt lạnh như băng.

"Em không có việc gì đâu, thật sự không có việc gì cả." Thẩm Tễ Vân bắt lấy cánh tay đối phương, quay mặt ra, gần như cầu xin mềm giọng nói.

"Anh Cảnh Thâm, đừng hỏi em nữa …"

Cậu có thể nói gì? Nói với Phó Cảnh Thâm rằng cậu bị một người đàn ông không biết xuất hiện từ đâu đến cường bạo?

Hơn nữa, cậu … Tối hôm qua cậu còn bị người đàn ông làm cho đạt cao trào nhiều lần như vậy, làm sao giống dáng vẻ mà một người bị hại nên có?

Nghĩ tới đây, trong lòng thiếu niên xấu hổ không chịu nổi, một chữ cũng nói không nên lời.

Tuy rằng Thẩm Tễ Vân rất nhiều lúc làm cho người ta có cảm giác có chút ngốc nghếch, nhưng mà cậu lại rất rõ ràng, tối hôm qua khi người đàn ông kia tới, bất kể là hệ thống hay Phó Cảnh Thâm đều không có bất kỳ phản ứng gì, chứng tỏ thực lực của người đàn ông mạnh hơn bọn họ rất nhiều.

Cho dù nói cho Phó Cảnh Thâm chuyện này, Phó Cảnh Thâm cũng không có cách nào đuổi người kia đi, không có năng lực bảo vệ cậu, vậy thì còn không bằng cậu không nói ra, tránh khỏi ảnh hưởng đến nhiệm vụ.

Nhìn bộ dáng đáng thương mím môi của thiếu niên không trả lời, người đàn ông nhìn qua cực kỳ đau lòng.

Hắn đưa tay ôm chặt lấy thiếu niên, hôn lên nước mắt trên gương mặt tái nhợt của đối phương, dịu dàng nói: “Ừm, Vân Vân, anh trai không hỏi nữa. ”

"Nhưng mà anh trai thật sự rất lo lắng cho em, nếu xảy ra chuyện, em nhất định phải nói với anh, biết không?" Hắn nói.

Giọng Phó Cảnh Thâm quá đỗi dịu dàng, lồng ngực cũng rất ấm áp, giống như một cái lò sưởi nhỏ, khiến cho Thẩm Tễ Vân cảm thấy vô cùng an tâm.

Cậu dần dần dỡ bỏ nội tâm phòng bị, nhắm mắt lại, co người vào trong lồng ngực người đàn ông mềm nhũn "vâng" một tiếng.

ŧıểυ mỹ nhân đơn thuần làm sao có thể nghĩ đến, người đàn ông vô cùng ôn nhu săn sóc trước mắt này, lại là đại ác nhân tối hôm qua dùng dươиɠ ѵậŧ nhiều lần gian dâm cậu đến suýt hỏng?
 

break
Đàn Anh Cứ Muốn Tôi
Sắc, Sủng, Nữ Cường, Nam Cường
Cùng Trúc Mã Luyện Tập Kỹ Năng
Ngôn tình Sắc, Sủng
Chị Gái Lầu Trên
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc