Phạn Hành

Chương 8: Xuất phát

Trước Sau

break

Hoa Thiên Ngộ mơ hồ trong chớp mắt, sau khi nàng cẩn thận suy nghĩ mới hiểu rõ lời này của hắn là có ý gì, đây không phải là khuyên người ta nhập giáo sao? Học Đại thừa của ta, thì có thể thành Phật.
Đột nhiên Hoa Thiên Ngộ vui vẻ.
Khóe miệng nàng tươi cười, ánh mắt hình như cũng không thân thiện, cố ý khiêu chiến nói: "Pháp sư chính là cảm thấy, Đại thừa cao thượng hơn ŧıểυ thừa?”
Pháp Hiển liếc mắt nhìn nàng một cái, lắc đầu nói: "Bần tăng cũng không có ý này, tự giải thoát, hay là độ hóa người đời, cũng chỉ là lựa chọn cá nhân mà thôi, tại sao lại nói cao thượng được.”
"Tâm cảnh của pháp sư ngược lại sáng tỏ." Hoa Thiên Ngộ cười như không cười nói.
"Ta còn có việc, không quấy rầy các vị pháp sư nữa.”
Nói xong câu đó, nàng liền ẩn vào trong đám người.
(1)Nhân minh học: Học thuyết về luận chứng và phản bác của Ấn Độ thời xưa, giống như logic học hiện nay, được Phật giáo truyền vào Trung Quốc.
(2)Pháp tướng: là thuật ngữ Phật giáo, đề cập đến tướng hình của các phương pháp, bao gồm thể tướng (bản chất) và nghĩa tương (ý nghĩa). Sự khác biệt giữa ‘pháp tướng’ và ‘pháp thân’ là pháp tướng là một pháp bao hàm mở rộng và nội hàm, là biểu tượng của pháp; Pháp thân giống như quy luật của đạo, pháp thân pháp tướng bao hàm phân thân, phân thân cũng bao hàm ngược lại.
(3) Hiển Tông là một trong những tông phái Phật giáo, cũng có thể được gọi là ‘Hiển giáo’, trong đó ý nghĩa của nó là khác nhau, ngày nay là một từ. Tùy thuộc vào tình hình, đôi khi ‘Hiển Tông’ có thể bao gồm ŧıểυ thừa, đôi khi không bao gồm. Tên Hiển Tông này là do Mật Tông căn cứ vào giáo phán của mình, gọi các phe phái Phật giáo khác biệt với nó là ;Hiển Tông’, tức là ‘Hiển liễu chi tông’ (giáo phái rõ ràng) khác biệt với Mật tông ‘Bí mật chi tông’ (giáo phái bí mật). Theo giáo lý của Mật Tông, nó là thuật ngữ chung cho các trường phái khác nhau được xây dựng từ nguyên nhân đến kết quả và không nhấn mạnh đến mật chú tu hành.

...
Sau khi trở về không lâu, ŧıểυ thương nhanh chóng mang những hàng hóa mà nàng mua tới.
ŧıểυ thương buông giỏ tre, cười nói: “Cô nương, hàng của cô tới rồi, kiểm tra chút đi.”
“Được.”
Hoa Thiên Ngộ kiểm tra thấy không sót thứ gì, nàng mới thanh toán phần còn lại.
ŧıểυ thương cầm tiền, thuận miệng hỏi: “Hôm nay cô nương muốn vào thành cùng thương đội kia à?”
Hoa Thiên Ngộ lắc đầu, mờ mịt hỏi: “Bọn họ đi đâu?”
“Thì ra là không phải !” ŧıểυ thương ngẩn ra, không ngờ hắn đã đoán sai, nói tiếp: “Thương đội đó là người Quy Từ, mới từ Trung Nguyên trở về Quy Từ.”
Hoa Thiên Ngộ như suy tư gì đó gật gật đầu, sau khi tiễn ŧıểυ thương, trong lòng nàng bỗng dâng lên một ý nghĩ.
Vốn định ngày mai mới xuất phát, nhưng nàng một mình hành tẩu ở sa mạc, một người nói chuyện cũng không có, quá cô đơn, cũng thật nhàm chán.
Bởi vậy nàng thay đổi kế hoạch, xuất phát sớm hơn một ngày để đi cùng bọn họ.
Hơn nữa, có bọn họ giúp đỡ, nàng cũng đỡ nhọc lòng, chỉ cần đi theo là được.
Hôm sau, nàng tìm người dẫn đầu thương đội thương lượng, vốn định cho bọn hắn mấy đồng làm thù lao, nhưng đối phương lại từ chối.
Nhìn thần sắc kinh ngạc không thể che đậy dưới đáy mắt nam nhân, Hoa Thiên Ngộ tự sờ mặt mình, đời này dung mạo nàng dùng từ khuynh quốc khuynh thành để hình dung cũng không hề nói quá đâu.
Lại một nam nhân bị vẻ ngoài của nàng mê hoặc.
Hai ngày sau, Hoa Thiên Ngộ theo thương đội ra khỏi thành, không ngờ ngoài thành có một con đường cổ, ven đường là những cây liễu phiếm hồng cùng dải rừng Hồ Dương, suối nước róc rách, phong cảnh như họa, có lạc đà hoang dã chạy qua, đầy sức sống của ốc đảo.
Đi qua con đường cổ này là sa mạc.
Hoa Thiên Ngộ gỡ thùng nước trên bướu lạc đà xuống, xách đến cạnh suối rót nước.
Phóng tầm mắt ra xa thì thấy mấy hòa thượng lần trước, bọn họ cũng ra bờ suối rót nước, bên cạnh còn có ba con lạc đà.

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc