Editor: L’espoir
*
Mặt trời lặn ngã về tây, ráng chiều đỏ thẫm nhuộm trên đường chân trời, cát vàng ở cuối chân trời như được thấm ướt máu tươi, biến thành một màu sắc rực rỡ kỳ lạ.
Nhiệt độ trong sa mạc giảm dần theo mặt trời lặn, chờ đến ban đêm, sẽ rét lạnh thấu xương.
Sắc trời hiện tại không hợp để lên đường, nữ tử đi xuống khỏi lạc đà, gỡ chiếc rương treo trên lưng lạc đà xuống, lấy ra một cái lều trắng từ bên trong, nàng tìm một cồn cát tránh gió, dựng lều trại lên.
Nàng lấy bánh naan từ trong bao quần áo ra, bánh bột ngô khô cứng lạ thường, nàng bẻ ra gặm vài miếng, uống mấy ngụm nước rồi chui vào lều trại chuẩn bị đi ngủ.
Nghe tiếng gió cát thổi trên lều trại, quả nhiên nàng vô cùng nhớ chiếc giường lớn nệm lò xo Simmons dài hai mét của mình.
Hoa Thiên Ngộ nắm chặt nắm đấm, oán hận nói: “Đây là kếp thứ, nhất định phải thành công!”
Nếu không thành công thì chỉ có thể thành nhân thôi.
Đúng vậy, nàng không phải là người của thời đại này.
Nàng là nô lệ văn phòng bình thường của thế kỷ 21, mỗi ngày đều nỗ lực làm việc để kiếm tiền, và sự khác biệt duy nhất với người bình thường có lẽ là nàng là một tay viết lách dở tệ trên mạng.
Mỗi ngày ý tưởng cứ tuôn trào, đào hố rồi lại không lấpy, sau đó thì bị báo ứng, xuyên vào chính tác phẩm mới sáng tác của mình «Tìm Vết».
Đây là một cuốn ŧıểυ thuyết võ hiệp huyền huyễn, nội dung chính là nhân vật chính cần tìm được sáu món vũ khí tuyệt thế, hoàn thành cốt truyện mới có thể về nhà.
Điều khiến nàng cảm thấy phát điên chính là, nàng chỉ cập nhật được 70.000 chữ rồi bỏ hố, chương đầu tiên mới viết xong, thậm chí nàng còn chưa lập dàn ý cho các chương tiếp theo.
Nói cách khác, khi xuyên vào thế giới «Tìm Vết», ngoại trừ Trảm Nhật Luân xuất hiện trong chương đầu ra, nàng căn bản không biết năm món Thần Khí còn lại đang ở đâu, hiện tại cô hối hận tím cả ruột, nếu sớm biết mình sẽ xuyên vào truyện, nàng đã viết xong dàn ý rồi, ít nhất còn biết Thần Khí đang ở đâu.
Có một vị trí chính xác sẽ dễ tìm hơn, cũng sẽ không rơi vào âm mưu của người khác chết đi nhiều lần bởi vì không hiểu cốt truyện.
Trong thế giới này, nàng đã được tái sinh ba lần.
Ba kiếp Luân Hồi, đây là kiếp cuối cùng rồi, nếu nàng lại chết lần nữa, cũng sẽ không thể tỉnh lại được nữa.
Nghĩ đến đây, Hoa Thiên Ngộ cảm thấy nghẹn lòng, cho đến bây giờ, nàng chỉ tìm được hai món Thần Khí, Trảm Nhật Luân và Lê Hoa Lệ, còn dư lại bốn món.
Để tìm được hai món Thần Khí này quả không dễ dàng, nàng đã phải trả giá bằng hai mạng sống.
Kiếp đầu tiên, nàng được tái sinh thành một nữ hiệp giang hồ, câu chuyện bắt đầu từ một tấm bản đồ bảo tàng, trên tấm bản đồ bảo tàng này vẽ ra một bảo tàng khổng lồ, trong đó có Thần Khí Trảm Nhật Luân, nàng leo lên hải đảo trên bản đồ để tìm Trảm Nhật Luân, kết quả là đồng quy vu tận cùng với những người cũng muốn cướp đoạt Thần Khí, may mà nàng cũng lấy được Trảm Nhật Luân.
Kiếp này, nàng chỉ sống được hơn một năm.
Kiếp thứ hai nàng là ŧıểυ thư thế gia, Thần Khí nàng tìm kiếm là Lê Hoa Lệ nổi danh khắp thiên hạ, vật này là ám khí lợi hại nhất trong thiên hạ, đáng tiếc sau khi tìm được Lê Hoa Lệ, nàng chưa kịp ra khỏi Cơ Quan Cốc thì đã bị sát hại.
Chỉ cần nàng cướp được Thần Khí trong tay, cho dù có thành công tìm được, sau khi chết Thần Khí cũng sẽ biến mất theo, nếu nàng không chết thì vẫn phải canh giữ Thần Khí liên tục, không thể để người khác lấy được.
Ở kiếp này, nàng sống hai năm, mà đây là kiếp thứ ba, nàng tái sinh thành Thánh Nữ Tây Vực.
Đây cũng là kiếp sống dài nhất của nàng, năm nay là năm thứ bảy.
Nàng bị mắc kẹt ở Tây Vực suốt bảy năm, không phải nàng không muốn rời khỏi địa giới hoang vu hẻo lánh này, mà là thân bất do kỷ không cách nào rời đi.
Nguyên chủ là Thánh Nữ Dư Độc quốc, vương quốc này tâm tính tà ác giống như tên của nó, 70% dân số trong vương quốc này là sát thủ, 30% còn lại là cướp bóc, không có một dân lành nào.
Dư Độc quốc được thành lập chính là để huấn luyện sát thủ, cho tới sau này, bọn cướp thổ phỉ của Tây Vực khác cùng với phạm nhân tử hình chạy trốn từ Trung Nguyên đến Tây Vực, đều tìm đến Dư Độc quốc để an cư lạc nghiệp.
Nàng thân là Thánh Nữ Dư Độc quốc, gánh vác sự tín niệm của thủ đô, đồng nghĩa với việc nàng không thể rời khỏi Tây Vực, rời đi chính là phản bội thủ đô, nàng sẽ bị sát thủ cả thủ đô đuổi giết, nghĩ thôi đã khiến người ta không rét mà run.
Chuyến đi ra ngoài lần này nàng cũng mạo hiểm rất nhiều, Dư Độc quốc xảy ra nội loạn, nàng lợi dụng sự loạn để thoát ra, vốn định đi thẳng tới Trung Nguyên, nhưng nghĩ đến những tin đồn về Vu Điền quốc, nàng quyết định mạo hiểm đến đó một chuyến.
Nàng có dự cảm món Thần Khí thứ ba đang được giấu trong nước Vu Điền.
Nàng nằm trên tấm bạt trải sẵn, tâm trí rối bời nghĩ đủ thứ, thần trí dần dần trở nên mơ hồ theo thời gian, rất nhanh nàng đã ngủ thiếp đi.