Lý Anh Ninh từng nói qua với Cao Lễ Hành, cậu về sau còn có thể tiếp tục học nghiên cứu sinh, tuy rằng giờ cách tốt nghiệp còn những hai năm, nhưng nếu không có gì ngoài ý muốn, chuyện này sẽ không thay đổi. Cao Lễ Hành thì không giống cậu, hắn bây giờ còn ở trường học cũng đã tiếp nhận việc ở công ty, sau khi tốt nghiệp cũng chỉ trực tiếp đến công ty.
Sau khi hiểu rõ chuyện này, Lý Anh Ninh và Cao Lễ Hành sẽ không quấy rầy đối phương vào thời điểm bận rộn. Việc ở công ty Cao Lễ Hành tương đối nhiều, một ngày cũng chỉ có lúc nghỉ ngơi mới có thể gọi cho Lý Anh Ninh. Bình thường lúc không có việc gì, Lý Anh Ninh cũng sẽ chuyên chú vào việc học của mình, họ đều có việc bận rộn của phần mình, cho nên mỗi lần khi liên hệ chỉ biết hết sức nhớ nhung.
Lý Anh Ninh ở kí túc xá một tuần, cuối tuần về nhà Cao Lễ Hành, hai người thân thân mật mật qua một ngày, chỉ là ngày hôm sau Cao Lễ Hành phải cùng Cao Lễ Dược tới Bắc Kinh học tập.
Trường học bên này hẳn là đã bàn bạc trước, cho nên Cao Lễ Hành vẫn ở ngoài trường. Lúc trước trong nhà tuy rằng để Cao Lễ Hành tự do chọn chuyên ngành, thế nhưng hoàn toàn buông tay cũng là không có khả năng.
Cao Lễ Hành ở bên ngoài bốn năm ngày, mỗi đêm Lý Anh Ninh đều chờ Cao Lễ Hành gọi điện. Cậu ở ký túc xá không tiện, lo lắng nghe điện thoại sẽ quấy rầy những người khác nghỉ ngơi, lại về nhà ở.
Đôi khi Cao Lễ Hành bận rộn xong đã qua mười hai giờ, hắn lo Lý Anh Ninh đợi lâu quá, dỗ Lý Anh Ninh đi ngủ sớm.
"Nghe không được giọng ông xã em ngủ không được í." Lý Anh Ninh dịu dàng nói. Cậu ở trên giường lớn nhàm chán lăn một vòng, lại lăn đi lộn lại nhét mình vào trong chăn.
"Qua hai ngày là ông xã trở lại." trong lòng Cao Lễ Hành mềm mại cực kỳ, Lý Anh Ninh chính là bảo bối của hắn, một câu một chữ có thể khiến hắn lại nhiều vài phần thương tiếc.
"Dạ....." Lý Anh Ninh rầu rĩ gật đầu, cậu đột nhiên nhớ tới một chuyện, mở miệng hỏi: "Ông xã, Tam ca cũng bị bắt đem về sao, sao gần đây cũng không thấy ảnh." Lý Anh Ninh nói bắt đem về chính là bị người trong nhà gọi về, giống Cao Lễ Hành, phải học việc trong nhà.
Chị của Trương Hành Lam là nữ cường nhân điển hình, cùng chồng mình kinh doanh công ty. Anh hai nhận nhiệm vụ trong nhà, vừa vặn kẻ ăn chơi Trương Hành Lam như trước không thoải mái.
Cụ nɠɵạı Trương Hành Lam gia là quân nhân thế gia, truyền đến bác cả Trương Hành Lam cũng không có xu hướng giảm, cơ hồ hơn phân nửa phương Nam đều có ảnh hưởng. Mẹ Trương Hành Lam là cháu nɠɵạı cụ yêu thương nhất, mà bộ dáng của Trương Hành Lam có vài phần giống ông, càng là được ông yêu thích, ông vẫn có ý tưởng đem chắt về nhà. Trương Hành Lam đi học đại học, càng là đề vài lần chuyện này, chỉ là đều bị Trương Hành Lam uyển chuyển cự tuyệt.
Lý Anh Ninh nghe Cao Lễ Hành đề cập qua việc này, cũng ghi tạc trong lòng.
Cao Lễ Hành nghe, cười một cái, "Anh ấy là có chuyện phiền toái trong người."
"Oa, ông xã anh không nói, Tam ca chịu khổ, anh thế mà một chút cũng không sốt ruột cho ảnh." Lý Anh Ninh nén cười lên án nói.
"Anh thì có thể làm gì, ai có thể buộc anh ấy làm chuyện mình không thích."
Cao Lễ Hành lời này không giả, Trương Hành Lam là kẻ lười trong nhà, càng là báu vật của nhà. Tuy rằng hắn cả ngày cười cười, nhưng tính tình quật cường thật sự, cũng chưa từng có ai có thể bắt buộc hắn làm việc hắn không thích.
Trương Hành Lam là song tính luyến, lần đầu tiên mông mông lung lung cảm giác mình cũng thích nam nhân đã trực tiếp come out. Cha Trương còn chưa kịp đánh mấy gậy, liền bị mẹ Trương đẩy ra.
Mẹ Trương là ŧıểυ thư khuê các, bình thường đều là dịu giọng nhỏ nhẹ nói chuyện, lần đó gấp đến độ mặt đều đỏ, nói thẳng ai muốn đánh con yêu của bà, dứt khoát trực tiếp đánh bà luôn. Lời này làm cha Trương không thể làm gì, chỉ có thể ném gậy đi.
Ai biết lúc đó Trương Hành Lam có chuyện, vốn thân thể đã không hoàn toàn tốt, mấy roi lại đánh ra một hồi bệnh, trực tiếp làm kinh động cụ nɠɵạı. Cụ vừa đến liền trừng mắt nhìn hỏi ai đánh chắt của mình, khí thế kia một chút cũng không giống người đã chín mươi.
Từ nay về sau, Trương Hành Lam thích ai cũng không ai dám nói, chỉ ngóng trông hắn có thể tìm đến người tốt là được.
Lý Anh Ninh nghĩ nghĩ, cũng là yên lòng. Cậu hỏi việc này chính là mấy ngày nay xem tâm tình Giang Ngộ Nhiên giống như rất suy sút, sợ là có chuyện gì. Trương Hành Lam đầu kia không có gì vấn đề, vậy thì lại tìm thời gian đi hỏi hỏi Giang Ngộ Nhiên.
Nghĩ thế, Lý Anh Ninh cũng không rối rắm chuyện Trương Hành Lam, mà là lại cẩn thận hỏi Cao Lễ Hành hôm nay phải làm việc gì. Cao Lễ Hành cẩn thận nói, thẳng đến Lý Anh Ninh thật sự là mệt nhọc mới cúp điện thoại.
Lúc Cao Lễ Hành về, Lý Anh Ninh còn chưa tỉnh ngủ, cả người đều cuộn trong chăn, khiến Cao Lễ Hành không khỏi vừa yêu vừa thương.
Tay Cao Lễ Hành xoa sườn mặt của Lý Anh Ninh, ngón cái nhẹ nhàng niết vành tai khéo léo trắng nõn. Nơi này là điểm mẫn cảm nhất của Lý Anh Ninh, dĩ vãng chỉ cần Cao Lễ Hành liếʍ một chút, Lý Anh Ninh liền sẽ nhịn không được rêи ɾỉ.
Cao Lễ Hành cong ngón tay, khớp ngón tay xẹt qua hai má, Lý Anh Ninh đang ngủ theo bản năng cọ cọ tay Cao Lễ Hành.
Cao Lễ Hành nhịn không được cười một tiếng, ngón tay tiếp tục đi xuống, dừng ở trước ngực.
Chăn che trước ngực, nhưng vẫn là có bên vυ" lộ ở bên ngoài, nửa năm này ngực Lý Anh Ninh lớn một vòng, đã có nửa bàn tay của Cao Lễ Hành.
Lý Anh Ninh lúc này lật người, thành thẳng người nằm trên giường, chăn hơi trượt xuống, chỉ chặn hai núm vυ". Cao Lễ Hành nắm lấy hai bên vυ" xoa nắn, bàn tay cách thảm ấn xoa nhũ nhục, thường thường nghiền qua núm vυ".
"A...... A......" Lý Anh Ninh rêи ɾỉ đứt quãng, hai chân dưới thảm nhịn không được cọ một chỗ, tựa hồ đang chịu đựng rối loạn ở hai chân.
Cao Lễ Hành rốt cuộc buông vυ" ra, ngược lại nắm lấy chân Lý Anh Ninh, theo đùi sờ soạng lên.
Chăn qua động tác vừa rồi đã cuốn lên hơn nửa, vắt ở giữa hông, Cao Lễ Hành tách chân Lý Anh Ninh ra, thấy được cảnh giữa hai chân.
Thân trên Lý Anh Ninh cái gì cũng không có, bên dưới cũng chỉ có một cái qυầи ɭóŧ, hiện tại giữa qυầи ɭóŧ đã có điểm ướt.
"Ư a......" Lý Anh Ninh tiết ra một tiếng rêи ɾỉ, muốn khép chân, lại chỉ là phí công.
Cao Lễ Hành đầu tiên là sờ sờ bên quanh nữ huyệt, sau đó mới cách vải dệt nắm âm đế, nặng nề mà ấn một chút. Lý Anh Ninh ưỡn eo, vô thức giãy dụa.
Cao Lễ Hành kéo qυầи ɭóŧ ra, tách nữ huyệt, lập tức cắm một ngón tay vào. Bởi vì vừa động tình, nữ huyệt đã chảy nước, cho nên ngón tay rất dễ dàng liền tìm được bên trong.
"A...... A......" Cao Lễ Hành thấy Lý Anh Ninh đã có cảm giác, liền bắt đầu chậm rãi đem ngón tay rút ra cắm vào, một tay còn lại cũng không nhàn rỗi, mà là nắm âm đế, lôi kéo chung quanh. Đợi nữ huyệt đã thích ứng trừu sáp như vậy, Cao Lễ Hành sau khi cắm vào, đột nhiên gấp khúc ngón tay, cọ qua vách bên trong.
Lý Anh Ninh rêи ɾỉ càng lớn tiếng, bên hông rất biết cũng càng thêm mãnh liệt, Cao Lễ Hành nắm eo cậu, ngón tay sáp lộng nhanh hơn. Theo càng ngày càng dồn dập thở dốc, Cao Lễ Hành mạnh cọ qua âm đế Lý Anh Ninh, ngón tay đồng thời hung hăng cắm vào trong âm đ*o. Lý Anh Ninh than nhẹ một tiếng, bên trong nữ huyệt mạnh phun ra một cỗ d*m thủy.
"A...... Ông, ông xã......" Lý Anh Ninh mơ màng tỉnh dậy, nhìn thấy mặt Cao Lễ Hành, đầu tiên là mềm mềm hô một tiếng, hiểu rõ tình huống hiện tại, đỏ ửng trên mặt càng đậm.
Cao Lễ Hành nâng chân Lý Anh Ninh lên, vòng qua hông mình, tính khí thô to để ngoài hoa huy*t, đầu tiên là cọ cọ, sau đó hạ thân trầm xuống, quy đầu tách hoa thần ra, cắm vào.
"A a......" Lý Anh Ninh nhắm mắt lại, ôm chặt cổ Cao Lễ Hành, côn th*t cắm vào thân thể cảm giác vô luận bao nhiêu lần đều là hết sức cường liệt, nhiệt độ ở trong nữ huyệt cơ hồ là nóng đến tận trong lòng.
Huyệt nhục căng chặt khiến Cao Lễ Hành cơ hồ không khống chế nổi, hắn không đợi Lý Anh Ninh chuẩn bị tốt, liền bắt đầu tự mình trùng kích. Hắn rời côn th*t khỏi nữ huyệt, lại lần nữa va chạm vào, quy đầu ma sát hoa thần mềm mại, làm đến nó hồng diễm không thôi.
"A...... Ha....... A...... Quá sâu...... Ưm......" Lý Anh Ninh rêи ɾỉ thường thường bị ngắt một nửa, nửa kia liền bị Cao Lễ Hành chặn lại ở cổ họng. Tính khí nam nhân ở trong cơ thể cậu không kiêng nể gì làm, nó chen huyệt nhục ra, tạc lộng ở vách bên trong, tựa hồ là muốn tìm đến nơi nào mới là điểm trí mạng nhất, còn không chờ đến lần tiếp theo, nó liền tìm mục tiêu khác, lại ȶᏂασ làm đến một chỗ khác.
"Ông xã...... A a...... Chậm chút...... nhẹ......" Lý Anh Ninh khàn giọng, cậu vô lực cào vai Cao Lễ Hành. Ttính khí trước người kẹp ở bên trong đáng thương ma sát.