Nghĩ đến điểm này, mặt Tô Bất Ngôn lại đỏ vài phần, cổ họng phát ra vài tiếng than nhẹ.
"A a...... Ưm......"
"Bảo bối bắt đầu thèm khát sao, hửm?"
Tô Bất Ngôn cắn cắn môi dưới, anh nghe ra giọng Trang Thu Phẩm trầm thấp hơn rất nhiều, không khỏi liền suy đoán người nọ đã cương như mình hay chưa.
"Bảo bối bây giờ nghĩ gì?" Trang Thu Phẩm cười nhẹ một tiếng. Tô Bất Ngôn không khỏi đè lại một bên lỗ tai, vành tai đã sớm nóng.
"Bảo bối muốn côn th*t của anh sao......" Nói đến ba chữ cuối cùng, Trang Thu Phẩm cố ý thả chậm ngữ tốc, một chữ một chữ phun ra. "Miệng phía dưới nuốt trứng rung đã thỏa mãn sao?"
Trang Thu Phẩm vừa dứt lời, liền nghe thấy Tô Bất Ngôn thét lớn một tiếng, hô hấp vốn đã hỗn loạn trở nên càng thêm nặng nhọc.
"Bắn rồi?" Trang Thu Phẩm cong cong khóe miệng.
"Chưa......" Tô Bất Ngôn mềm mềm trả lời, trong giọng đã mang theo khóc nức nở, "Nhưng là phía dưới ngứa."
Trang Thu Phẩm không nói gì, nghe Tô Bất Ngôn đứt quãng nói: "Muốn...... Muốn côn th*t của anh......"
Tô Bất Ngôn không chiếm được Trang Thu Phẩm đáp lại, biết người này lại muốn buộc mình nói thêm vài lời da^ʍ đãиɠ, vừa gấp vừa xấu hổ, hoàn toàn quên bây giờ mình còn ở bên ngoài, khóc nức nở cầu xin tha thứ.
Sắc mặt Tô Bất Ngôn nháy mắt trở nên trắng bệch, thẳng đến khi nghe giọng gọi "Bảo bối" quen thuộc mới nhẹ nhàng thở ra.
Tô Bất Ngôn mở cửa. Trang Thu Phẩm liếc mắt nhìn liền nhìn đến đôi mắt đỏ hồng của Tô Bất Ngôn, bộ dáng đáng thương hề hề.
"Bị dọa rồi?" Trang Thu Phẩm nhịn không được nở nụ cười một tiếng, cúi xuống sờ sờ thứ đã mềm xuống của Tô Bất Ngôn, "ŧıểυ đáng thương."
Biết là Trang Thu Phẩm, Tô Bất Ngôn cũng đã bình tĩnh lại, bị Trang Thu Phẩm xoa vài cái, lại run rẩy đứng thẳng lên. Trang Thu Phẩm kéo anh lên, để anh tựa vào trên tường, eo cong lên, hậu huyệt còn ngậm trứng rung cứ như thế bại lộ trước mặt Trang Thu Phẩm.
Tô Bất Ngôn nghe tiếng kéo khóa, eo không khỏi mềm vài phần, theo bản năng uốn éo thân thể, lúc thật sự cảm nhận được căn nhiệt năng gì đó, chóp mũi càng chua xót một phần.
Trang Thu Phẩm nắm côn th*t của mình, cọ một hồi ở ngoài hậu huyệt, quy đầu theo nhục phùng chậm rãi xẹt qua, d*m thủy bên trong chảy xuống côn th*t, theo động tác của Trang Thu Phẩm phát ra tiếng nước.
"Ư...... A a......" mặt Tô Bất Ngôn chôn ở giữa cánh tay. Trang Thu Phẩm một tay ôm eo anh, một tay kia tách mông anh ra, ngón tay dễ dàng đâm vào hậu huyệt, đụng chạm đến trứng rung, khớp ngón tay gấp lại, móc trứng rung ra.
Chân Tô Bất Ngôn mềm nhũn, suýt nữa ngã ngồi xuống, may mà Trang Thu Phẩm dùng khí lực, để anh tựa vào trên người mình, côn th*t cũng kẹp ở giữa hai chân Tô Bất Ngôn.
"Bảo bối vừa không phải vẫn muốn nó sao? Bây giờ tự mình sờ sờ." Trang Thu Phẩm cắn vành tai Tô Bất Ngôn liếʍ liếʍ, dư quang nhìn Tô Bất Ngôn.
Tô Bất Ngôn rụt rụt cổ, anh tuy rằng ngượng ngùng, nhưng hành động lại ngoài ý muốn quả quyết.
Hai chân Tô Bất Ngôn kẹp côn th*t, còn có một khúc lộ ở bên ngoài, anh cúi đầu, vừa lúc có thể nhìn đến quy đầu. Lưng Tô Bất Ngôn xẹt qua một đa͙σ run rẩy, vươn tay bao trụ quy đầu xoa nắn.
Mắt Trang Thu Phẩm có ý cười, hắn hôn hôn cổ Tô Bất Ngôn, bắt đầu nâng eo lên, quy đầu nhẹ nhàng đụng phải lòng bàn tay của Tô Bất Ngôn, dịch từ quy đầu chảy ra rất nhanh khiến cho tay Tô Bất Ngôn trở nên ướt sũng.
côn th*t qua lại ở hai chân non mềm, Tô Bất Ngôn nhẫn một hồi liền cả người như nhũn ra, cảm giác không xong.
"A Phẩm, rất nóng......" Tô Bất Ngôn ậm ừ nói: "Đừng cọ chỗ......"
"Không cọ chỗ này, cọ tao bức của bảo bối sao?" Trang Thu Phẩm nói, liền rút côn th*t ở giữa hai chân Tô Bất Ngôn ra, lập tức đỉnh tại ngoài hậu huyệt của Tô Bất Ngôn.
Tô Bất Ngôn chỉ kịp hô nhỏ một tiếng, côn th*t liền cả căn ȶᏂασ vào.
Bởi vì vừa rồi đã dùng trứng rung chơi một hồi, cho nên Trang Thu Phẩm ȶᏂασ vào dị thường thuận lợi, đầu nấm xông vào bên trong, để tại tràng đa͙σ ra ȶᏂασ lộng.
Trang Thu Phẩm xoa mông thịt của Tô Bất Ngôn, hắn khi làʍ t̠ìиɦ cũng không sốt ruột, mỗi lần đều chơi đến khi Tô Bất Ngôn bắn không ra mới chấm dứt.
Trang Thu Phẩm nở nụ cười, hắn lật người Tô Bất Ngôn, hôn hôn môi anh. "Đã nhịn không được?"
"Vừa...... Vừa rồi chờ lâu lắm. Anh đâm vào, rất thích...... Không nhịn được......" Tô Bất Ngôn thích cảm giác hôn môi, anh đuổi theo Trang Thu Phẩm, như là ăn thạch trái cây liếʍ cắn môi Trang Thu Phẩm.
Trang Thu Phẩm tách chân Tô Bất Ngôn ra, vẫn duy trì tư thế mặt đối mặt, côn th*t một lần nữa đâm vào hậu huyệt. Tô Bất Ngôn thẳng lưng, một tay treo trên cổ Trang Thu Phẩm.
"Bảo bối, chân nâng lên......" Trang Thu Phẩm nâng chân Tô Bất Ngôn lên, cả người cũng đứng lên.
Bọn họ đã không phải lần đầu tiên dùng tư thế như vậy, Tô Bất Ngôn đã dần dần quen cảm giác lơ lửng như vậy, hơn nữa anh thực thích cảm giác cùng Trang Thu Phẩm giao hợp.
Trang Thu Phẩm cũng thực thích tư thế này, bởi vì thế này, côn th*t có thể hoàn toàn cắm vào hậu huyệt. Nộn nhục trong huyệt có lúc bọc côn th*t ôn nhu cắn, có khi co rút nhanh suýt nữa khiến Trang Thu Phẩm bắn ra.
côn th*t cắm ở chỗ sâu nhất, Tô Bất Ngôn dựa lưng vào tường, Trang Thu Phẩm điều chỉnh tư thế, liền bắt đầu đẩy nhanh tốc độ, hướng lên trên một chút lại một chút ȶᏂασ hậu huyệt. Tô Bất Ngôn nhịn không được túm chặt Trang Thu Phẩm, nhắm chặt hai mắt, hậu huyệt cũng cùng mãnh liệt co rút.
"A Phẩm......" Tô Bất Ngôn thì thào một tiếng, ngẩng đầu về phía Trang Thu Phẩm muốn hôn, Trang Thu Phẩm hôn hôn khóe miệng Tô Bất Ngôn, môi hai người liền dán vào cùng nhau, đầu lưỡi cùng đầu lưỡi giao triền, bên trong không gian nhỏ hẹp có âm thanh dâm mĩ.
"Ưm...... A......" eo Tô Bất Ngôn vừa xót vừa mềm, anh biết mình lại muốn bắn, thế nhưng Trang Thu Phẩm còn hoàn toàn không có ý tứ này, anh cũng chỉ có thể chịu đựng, tính khí trước người theo động tác làʍ t̠ìиɦ mà kẹp ở bên trong, tại bụng hai người lung tung cọ xát.
Trang Thu Phẩm thở dài một hơi, hắn buông Tô Bất Ngôn, để anh ngồi xuống, đặt côn th*t ở bên miệng anh.
"Ngoan, bắn ở bên trong không dễ rửa sạch." Trang Thu Phẩm xoa xoa tóc Tô Bất Ngôn.
Tô Bất Ngôn rũ mắt, nhu thuận ngậm côn th*t vào miệng. Kĩ thuật khẩu giao của anh được dạy dỗ rất tốt, đầu lưỡi linh hoạt liếʍ qua cán, Trang Thu Phẩm ra vào trong miệng anh, anh ngậm côn th*t càng sâu, thẳng đến khi Trang Thu Phẩm bắn vào miệng anh.
Tô Bất Ngôn ấp úng không nói lời nào, cuối cùng vẫn là ngoan ngoãn được Trang Thu Phẩm ôm vào trong ngực, để hắn mặc quần áo cho mình, tựa như con thỏ nhỏ nghe lời.