Thần trí dần dần quay lại, Mộ Sa nhớ đến cây bắp, thế là đẩy đẩy Chelsea còn đè trên người cô chưa chịu ngồi lên, nhỏ giọng nói: “Rút ra đi, anh đã hứa sẽ giúp em trồng cây rồi mà.”
Chelsea bất đắc dĩ thở dài, xoay người rút ra, con bé này sao đáng ghét thế, khi này rồi còn không quên cây bắp.
Cầm tấm da thú bên cạnh quấn người lại, rồi đến tủ treo quần áo lấy bộ đồ ném cho Mộ Sa, bộ đồ khi nảy của cô bị hắn xé chắc không mặc được nữa rồi.
Mộ Sa miễn cưỡng ngồi dậy, mặc quần áo, thấy hắn ra ngoài, vội vàng gọi hắn lại: “Chờ chút đã, em muốn tắm.”
“Tắm gì mà tắm, nhanh trồng xong rồi về chúng ta tiếp tục.” Chelsea bực mình nói.
Mộ Sa nghe hắn nói vậy mặt đỏ ửng, sẳng giọng: “Không được, sẽ có cái chảy ra, em phải tắm, anh lấy nước giúp em, em tắm nhanh thôi.”
Thấy cô khăng khăng, Chelsea đành đổi hướng, lấy nước cho cô tắm.
Mộ Sa lê thân hình đau nhừ chậm rãi xuống giường, khom người đi về phòng tắm.
Thấy hắn đã chuẩn bị nước, bèn chầm chậm leo vào, nước lạnh làm cô giật mình, mát thật.
Ngẩng đầu, Chelsea vẫn đứng đó nhìn, hơi ngại ngùng nghiêng đầu nói: “Anh ra ngoài trước đi, em tắm nhanh lắm.”
Chelsea không đáp, đột nhiên giật tấm da thú, nhảy vào bồn tắm.
“Á.” Mộ Sa hoảng hồn. Nước trong bồn cũng vì thân hình to lớn của hắn vào mà tràn ra hơn phân nữa.