Chelsea bắt đầu hôn cô, từ tai lan dần xuống dưới, cẩn thận gặm cắn, không bỏ sót một tấc da thịt, đặc biệt là hai điểm đỏ bừng trước ngực cô, bị hắn gặm sưng cứng, hắn mới thoả mãn dời xuống dưới.
Mộ Sa ngửa đầu nghiêng sang bên, theo động tác của Chelsea, không ngừng run rẩy, rêи ɾỉ.
Chelsea đi thẳng xuống hoa huyệt hắn khao khát, kéo hai chân cô ra, cúi xuống da thịt mềm non cạnh ŧıểυ huyệt cắn nhẹ, nhấm nháp.
“Ố?” Chelsea dường như phát hiện ra đồ chơi mới, đưa tay cào cào cục thịt nhỏ núp trong khe hẹp.
Gậy thịt của Chelsea không ngừng đâm vào kéo ra, bụng Mộ Sa co bóp mấp máy vài cái, run rẩy vô lực nằm duỗi thẳng trên giường, để mặc Chelsea nhiều lần ra vào.
“Bảo bối, em chặt quá, ép tôi thật sướиɠ, tôi làm em có sướиɠ không, hử?” Chelsea hưng phấn gầm khẽ.
“Suo... sướиɠ... Ưm... Nhẹ thôi... Sâu quá...” Mộ Sa ánh mắt mê li nhìn hắn.
“Có thích tôi làm em không, nói mau, nói tôi sẽ làm nhẹ.” Chelsea rất thích thấy cô thẹn thùng rồi không thể nói được, lòng tham không đáy hỏi.
“Thích, thích, a... Xin anh... Nhẹ thôi.” Giờ phút này Mộ Sa đã mơ màng, không bận tâm đến xấu hổ, chỉ cần hắn nhẹ một chút, hắn muốn cô nói gì cô sẽ nói đó.