lòng hiếu kì
Trong đêm tối, thân hình Trần Tống Nguyên vẫn như cũ cao ngất, động tác của hắn cũng không hề có sơ hở, nhưng bên trong lòng hắn đang cuồn cuộn rất nhiều sóng gió, cũng chỉ có chính hắn biết được.
Bụng nhỏ của nàng bẹp lại một ít, trong đường hành lang tϊиɧ ɖϊ©h͙ đều đang tràn ra ngoài từ từ, còn có rất nhiều đang ở bên trong bụng nàng, rất khó để chảy ra. Tô Mạn mệt mỏi quá sức, trước hết nàng chỉ có thể buông bỏ cái vấn đề khó khăn này, nàng đưa bàn tay về phía sau, một tay nàng banh cánh mông ra, một tay thật cẩn thận móc ở trong.
Tất cả những điềm này đều bị ©ôи th!t mạnh mẽ của hai tên kia đâm qu, thời điểm này nàng đang còn cảm thấy bủn rủn tê dại, khi ngón tay nàng chọc vào một cái, nàng liền cảm thấy choáng váng một chút.
Tô Mạn chỉ có thể cố gắng thử dời lực chú ý của nàng đi, nàng dứt khoát trò chuyện cùng với Trần Tống Nguyên:
"Thầy giáo Trần và Triệu ŧıểυ thư là mối tình đầu sao?"
"Làm sao mà cô biết được?"
Âm thanh của người đàn ông truyền tới nghe có chút khô khốc, Tô Mạn cũng giả vờ như không biết.
"Triệu ŧıểυ thư nói"
Thật sự chính là như vậy, ở cửa thứ nhất bốn bốn cô dâu đội khăn voan, cô gái nhỏ ấy nói rất nhiều, trong đó bao gồm cả việc cô kể về mối tình đầu thuần khiết kia, hoàn toàn tốt đẹp "Tống Nguyên nhà tôi " ~
"Thật hạnh phúc a, sinh nhật tìиɧ ɖu͙© của hai người thế nào?
Đột nhiên nàng bẻ lái qua vấn đề khác khiến Trần Tống Nguyên suýt sặc một chút, cả hai người khoảng cách gần nhau như vậy, bàn tay hắn hạ xuống chạm vào chính là thân thể quyến rũ của Tô Mạn, trong không khí nổi lơ lửng, là hơi thở thuộc về nàng. Dẫn tới vấn đề là hắn suýt chút nữa vượt quá giới hạn, trong lòng Trần Tống Nguyên run rẩy mãnh liệt, giống như là lời nói để đuổi câu trả lời:
“Đương nhiên là rất tốt, nàng giỏi nhất đó! Chúng tôi là thích hợp nhất!”
"Thật sự thoải mái sao ?"
"Tất nhiên! Chúng tôi rất hài hòa !"
Nhiều từ ngữ nhấn mạnh để khẳng định, đại đa số thời điểm này đều là hắn dùng để thuyết phục chính bản thân mình.
Tô Mạn cảm thấy rất là thú vị, nàng giống như thợ săn đang ôm cây đợi thỏ, dù bận nhưng nàng vẫn ung dung hỏi:
"Vậy, anh so cô ấy với ai vậy?"
"Cái gì ?"
"Các người đều là mối tình đầu của nhau, anh cũng chỉ đã làm với mỗi một người là cô ấy, mối tình đầu của anh là cô ấy, nụ hôn đầu tiên của anh là cô ấy, đêm đầu tiên cũng là cô ấy, anh chỉ trải qua với mỗi một mình cô ấy, vậy làm thế nào mà anh lại khẳng định là rằng cô ấy là giỏi nhất ?"
Nàng lại bắt được một tên đàn ông muốn chết.
Điểm yếu của Trần Tống Nguyên chính là, lòng hiếu kỳ ! [vụng trộm luân giao]