Ép người cùng dâm (h)
Ở đây có tổng cộng bốn người con trai, hiện tại An Húc đang ở phía trước cầm ngọn nến để chiếu sáng, còn Trần Tống Nguyên đeo kính nhìn đêm ở phía sau tìm manh mối, Lưu Hạo thì từ phía sau chọc nàng mãnh liệt, thế là người đỡ nàng là ai không cần nói cũng biết.
Tô Mạn đã yên lòng, lập tức nàng giống như con bạch tuộc mà quấn lấy người này, nàng lấy hắn làm điểm tựa bằng cách này có thể giảm được lực đẩy từ phía sau của Lưu Hạo.
"Mấy người vậy mà… ?"
Bên tai hắn nghe được âm thanh "Phụt phụt " rất nhỏ, hắn cảm nhận được thân thể kiều diễm của nàng lần lượt bị đẩy đến, ngay lập tức Trương Dục Cảnh đã hiểu rõ chuyện gì đang xảy ra, hai người này, vậy mà thật sự làʍ t̠ìиɦ?!
Tại gian phòng một thất công khai, mà hai người họ lại làʍ t̠ìиɦ trước mặt sáu người.
Trương Dục Cảnh không nói ra cảm nhận của mình, hắn vô cùng kinh ngạc, lại giống như không bất ngờ, hắn muốn duỗi tay đẩy Tô Mạn ra, nhưng lại bị quấn lấy càng chặt hơn, cổ tay mảnh khảnh vịn vào bờ vai của hắn, bởi vì bị va chạm với sức lực quá lớn, bàn tay nhỏ dài gần như chỉ vào vào da thịt của hắn.
Tô Mạn đương nhiên không muốn buông tay, nửa người nàng dựa vào trong ngực Trương Dục Cảnh, nửa người dưới thì bị Lưu Hạo ôm lấy, bởi vì chọc rút ra vào quá nhanh, hai chân của nàng đã cách mặt đất, cự bổng nóng như lửa đã chọc đến lục phủ ngũ tạng, nó quấy khiến nửa người nàng mềm nhũn, một khi mà Trương Dục Cảnh buông tay ra, thì nhất định nàng sẽ ngã sấp xuống đất, với lại nàng cũng không nghĩ sẽ buông tay.
Nàng trực tiếp ghé vào bên tai người đàn ông, không có chút che dấu:
"A Cảnh, người ta vừa mới hỏi là hắn ăn ta có sướиɠ hay không? Anh thật hung a, lần đầu gặp đã đè người ta ra làm, còn muốn phá miệng nhỏ xinh của tôi nữa, tôi hiện tại, ừ a, trong cổ họng còn đang đau xót đây này… a a a, Lưu Hạo hắn cũng tốt xấu, a a… làʍ t̠ìиɦ trước mặt nhiều người như vậy, a a… Hắn đột nhiên sờ tôi, lại còn dùng cái gậy to lớn của hắn cương hiếp tôi nữa ~ ~ "
Với giọng điệu này, vụn vặt thành từng mảnh nhỏ trong không khí mang theo sự trầm bổng.
"Đừng kêu! "
Đại não của Trương Dục Cảnh căng thẳng, hắn sợ âm thanh của Tô Mạn quá lớn sẽ bị phát hiện ra, lúc này nếu như để cho những người khác ở trong phòng phát hiện ra chuyện hai người đang làʍ t̠ìиɦ, thì sẽ xảy ra chuyện không hay.
"Thế nhưng tôi không nhịn được… ừ a… Quá nhiều, lại, lại chọc đến đỉnh rồi… hết chịu nổi rồi… Muốn kêu… Tôi không nhịn được, thật sự không nhịn được… Làm cho các cô ấy nghe thấy cũng tốt, khiến cho các cô ấy đều đến đây để nhìn xem, như thế nào mà tôi bị bạn trai của người khác làm… Lại để cho Thẩm Tâm Nhụy nhìn xem, bạn trai của cô ta chơi tôi thế nào! "
Hai tay Trương Dục Cảnh bị nàng túm lấy, nên không kịp che miệng của nàng, chỉ đành mặc kệ cho âm thanh của nàng càng ngày càng cao hơn, dường như giây tiếp theo, âm thanh của nàng sẽ lên tới cao nhất, kêu tất cả mọi người tới đây.
Ngực Trương Dục Cảnh đập hoảng hốt, tại vì đại não kịp phản ứng trước, Trương Dục Cảnh mạnh dạn cúi người xuống, trong bóng đêm chuẩn xác mà ngậm lấy miệng Tô Mạn. [vụng trộm luân giao]