Ở Trên Đường - Trạm Dừng

Chương 58:

Trước Sau

break

Bị phát hiện (h)
Tô Mạn bị dính bẫy bởi câu nói nửa vời của hắn, nàng chỉ hận không thể ngay lập tức cưỡi dươиɠ ѵậŧ của hắn để lắc lư.

Chỉ bằng một chiếc mắt kính nhìn ban đêm của Trần Tống Nguyên mang theo và một mình hắn đọc manh mối ở trên tường thì quá chậm. Do vóc người của An Húc cao nhất nên mọi người quyết định để hắn cầm một đoạn nến nhỏ để soi sáng trong bóng tối.

Hắn đưa mọi người đi đến một gian phòng khác, bọn họ nhìn vào mặt tường xem xét manh mối của chuyện xưa, mọi người cùng vây lại một chỗ, để tiếp thu ý kiến hữu ích của những người xung quanh. Trong không khí thật náo nhiệt, cũng không có ai chú ý, Tô Mạn cùng với Lưu Hạo sắc mặt tỉnh bơ đứng ở sau cùng.

Cả hai người đều như cũ vẫn là một người đứng trước một người đứng sau, ở trong hoàn cảnh đen kịt hầu như hòa lại làm một thế này, nếu như đi gần nhau một chút, mọi người có thể nghe thấy tiếng kêu thật nhỏ, giống như tiếng đối thoại nỉ non.

"A, Mạn Mạn kẹp nhẹ một chút, bấm gãy rồi sẽ không còn người chắn cái động đang chảy dâm dịch của chị đâu! A, chị vẫn còn kẹp sao, lẳng lơ, chị bị làm trước mặt nhiều người như vậy có phải chị cảm thấy rất thoải mái hay không? E hèm, tôi làm chết chị! "

Cùng lúc hắn nói ra câu này, ngón tay của Lưu Hạo đang bóp bên hông Tô Mạn lại càng dùng sức hơn, hắn cũng không hề kiềm chế mà túm nàng không ngừng kéo lại phía sau, ©ôи th!t thoáng chốc chọc đến sâu bên trong cùng, hoa huyệt bị nhiều đường gân xanh và cứng của quy đầu cọ xát liên tục, toàn thân Tô Mạn đều thỏa mãn, tất cả những trống rỗng và ngứa ngáy của nàng hoàn toàn đều được thỏa mãn.

"Ô ... a ~~ a ... a ... thật thoải mái ... thật tuyệt! Dùng sức đi a..."

Những cú thúc liên tục ác độc làm nước bắn tung tóe, Tô Mẫn bị đâm đến nổi cả người rùng mình như điện giật, nàng run rẩy đến mức nói năng lộn xộn hết cả lên, may mà giọng nói của ma nữ vẫn phát ra trong loa nên đã che giấu được giọng nói của nàng ở một mức độ nhất định, nếu không thì không thể giấu được.

Lưu Hạo thở hổn hển, gậy thịt của hắn bị hoa huyệt ấm áp của Tô Mạn quấn chặt lấy, kín kẽ, khiến hắn đều cảm thấy thoải mái.

Chính là cảm giác này, sau khi tạm biệt từ máy bay, hắn nhớ nàng mỗi ngày, hắn vẫn luôn hối hận vì đã không thể lưu được thông tin liên lạc của nàng, đáng lẽ lúc đó hắn nên đi theo cô ấy, lúc này là thời gian tốt nhất để cắm vào hoa tuyệt vời này.

"sướиɠ hay không? So với A Cảnh tôi còn có thể làm chị sướиɠ hơn nữa?! Đi, tôi dẫn chị đi khắp phòng, làm trước mặt mọi người, khiến chị vương vãi dâm dịch!"

Không đợi cho Tô Mạn trả lời, hắn đã đỡ Tô Mạn đi về phía trước, từng bước đánh lên, ©ôи th!t của hắn khuấy đảo điên cuồng , mỗi lần đụng phải một hoặc hai chân thì liền lảo đảo một bước về phía trước, các góc cạnh cố chịu mà thổi mạnh vào vách hang và thịt mềm, ©ôи th!t của hắn phát điên vì hoa huyệt mềm mại, hắn không lưu tình chút nào, nhanh chóng tán nhuyễn mật dịch vừa mới chảy thành nước chảy ra khắp nơi.

Tô Mẫn yêu đến loại điên cuồng này, nhưng nàng chỉ có thể buộc phải tiến lên, nghiến răng nghiến lợi, vì sợ hét quá lớn sẽ thu hút sự chú ý của người khác.

Vừa đi được mười bước lại là một cú va chạm mạnh nữa, Tô Mẫn không đứng vững được nữa rồi, trực tiếp ngã vào vòng tay của người bên cạnh.

Sau khi tim lệch một nhịp, nàng lập tức phát hiện ra, người có thân hình cao lớn này, là một người con trai! [vụng trộm luân giao]

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc