(h) Nước bắn lên mặt lão sư củi khô
du͙© vọиɠ mãnh liệt len lỏi khắp thân thể, Tô Mạn hai tay chống lên mép giường, đầu óc điên loạn loé sáng càng thêm tuỳ ý:
“Ưm a… Bắn đi nhanh bắn lên ra giường màu trắng… Làm lão già ngày mai cũng có thể nghe ngửi được mùi… A a, nói không chừng, không chừng còn có thể cây khô gặp mùa xuân, dưa chuột già cũng có thể hồi xuân mà phát huy công dụng
“Tê, đừng nói!”
Thẩm Văn Triết nhẹ nhàng đè mông Tô Mạn xuống, ©ôи th!t ở miệng huyệt cũng chạy theo, vô cùng thích thú, cơ hồ muốn đâm thủng cổ tử ©υиɠ.
“Ha ha, anh cũng sợ sao, gan… của anh cũng chỉ…Ân a… lúc ȶᏂασ tôi mới hung bạo một chút! A, tiếp tục…. Thật thoải mái… ”
Dâm thanh lãng ngữ kéo dài không dứt, khiến dươиɠ ѵậŧ thô to nhiệt huyết sôi trào, phóng thích cảm giác trói buộc, bị kẹp đến mặt sông cũng cuộn sống, lại bỗng nhiên, “Xoạch” một tiếng, đèn bật sáng.
Tô Mạn còn không kịp ổn định lại thân thể, liền phải đối mặt với một khuôn mặt nghiêm nghị lãnh đạm, cách nàng chưa đầy một mét, một người đàn ông thành thục đang nửa nằm trên giường, lông mày nhíu lại, vẻ mặt nghiêm túc.
Ngay sau đó là Thẩm Văn Triết lắp bắp kinh hô:
“Thâ… thầy? Người, hôm nay không phải về nhà rồi sao? ”
Chà, hóa ra đây là người thầy phi cơ trưởng rất đáng kính và nghiêm túc mà Thẩm Văn Triết luôn trong tôn và ca ngợi… thật cốt cách!
Tô Mạn cuối cùng cũng hiểu ra, vì sao khi Thẩm Văn Triết nói về chuyên ngành của mình lại không ngừng nhắc đến thầy giáo của mình, Từ Trí Viễn.
Đơn giản vì người này quả thật không tầm thường
Hẳn là trên dưới 40 tuổi, một thân đồng phục hoàn toàn không giống với Thẩm Văn Triết, Thẩm Văn Triết tiêu sái phóng túng, mà Từ Trí Viễn, lại là sạch sẽ ngay ngắn. Mặt mày sắc bén, tựa như một đoá hoa trên núi tuyết, bất khả xâm phạm. Thành thục nội liễm, loại đẹp đẽ này, có lẽ là sự kết hợp cửa Kim Thành Vũ và Trương Thành.
Đây là lão đàn ông củi khô mà nàng luôn mong muốn.
Tô Mẫn thân thể run lên không ngừng, lúc này mới nhận ra mình đang hoàn toàn trần trụi đứng ở trước giường, Từ Chí Viễn thì không cần phải nói. Thậm chí không cần phải cúi đầu cũng có nhìn thấy cây đại thụ dưới thân nàng đang đút vào trong âʍ ɦộ mở to, trên mặt còn vươn vài giọt nước lấp lanh, khỏi phải nói là cái gì.
Thẩm Ôn Noãn cũng phản ứng lại đây, giáo viên đang ở trong phòng,
Thẩm Văn Triết cũng đã thức được, lúc lão sư ở trong phòng, cũng chính là lúc bọn họ ân ái nồng nhiệt, bọ họ làʍ t̠ìиɦ ȶᏂασ làm như thế nào, tất cả đều được nghe thấy, ở trước mặt lão sư, ȶᏂασ nữ nhân, nước cũng phun lên mặt của thầy, Thẩm Văn Triết đỏ mặt.
Trong cơn bối rối không gì sánh bằng , một giọng nói lạnh lùng vang lên:
“Thanh tỉnh sao? Thanh tỉnh liền đi ra ngoài! ”
*****