Nửa Đời Sau Của Ta

Chương 62: Gạo hết gạo hết, ngày mai tiếp tục

Trước Sau

break
Ta cũng đưa phương án Hội đồng minh nữ tử cho Thái hậu xem qua một lần, cũng chân thành mời Thái hậu đảm nhiệm cố vấn danh dự cho bản hiệp hội. Cố vấn —— mọi người đều biết, người ở thế kỷ 21 gây dựng sự nghiệp, đều thích mời một lãnh đạo có danh dự có địa vị đang tại chức hoặc không tại chức về đảm nhiệm, có ý nghĩa gì cũng ngầm hiểu xrồi. Ta mời Thái hậu đảm nhiệm cố vấn là vì cả công và tư, có Thái hậu làm chỗ dựa, hiệp hội này bất luận phát triển hay khuếch trương cũng sẽ trở nên dễ dàng hơn, huống chi mỗi ngày bà ở trong cung đều vô cùng rãnh rỗi, có chuyện vụn vặt phiền bà cũng dễ giết thời gian.

Quả nhiên cảm giác được cần này khiến cho Thái hậu rất hớn hở xem kỹ phương án của ta, lại dùng ánh mắt tinh khiết của nữ nhân để thảo luận những chỗ chưa tốt trong phương án với ta. So với Gia Tĩnh bệ hạ tối qua, ách, nghiên cứu không đứng đắn thì hơn nhiều lắm. Gia Tĩnh bệ hạ vẫn rất nhàn nhã nghe ta và Thái hậu hào hứng bừng bừng nói chuyện với nhau, không chút vội vàng. Bởi vì Thái hậu không phải mẹ ruột của chàng, cho nên tình cảm với bà cũng không thâm hậu, nhưng thấy Thái hậu đối đãi ta giống như con ruột, nên mấy năm nay chàng lại thân cận với Thái hậu hơn trước.

Thái hậu thấy Hoàng đế cũng nghiêm túc nghe chúng ta nghiên cứu, càng vui mừng, lại giữ chúng ta ở lại cùng ăn trưa. Thái hậu lại dặn dò ta sau này ngày hội Đồng Minh khai trương, nhất định phải kịp thời nói cho bà biết. Ta hớn hở đồng ý rồi mới cùng Gia Tĩnh bệ hạ đi ra Nhân Thọ cung.

Đi ra Nhân Thọ cung tới chỗ khúc quanh, có một con đường đến Càn Thanh cung của chàng, còn một đường khác là lối ra cung. Đoàn người ngừng lại, một Hoàng đế háo sắc lại bày ra dáng vẻ ‘ không có ta chàng sống không nổi ’ nhỏ giọng đề nghị ta tối nay ở lại Càn Thanh cung tiếp. Ta hung hăng dùng mắt róc xương lóc thịt chàng, haizzz, thật muốn giữ ta ở trong cung làm đương gia? Hơn nữa, ta trở về Hương Tạ ở vương phủ, chàng có ngày nào không cọ tới ở lại đâu, chàng thấy vẻ mặt cự tuyệt của ta, cư nhiên lập tức thay biểu tình uất ức như nàng dâu nhỏ. Trời ạ, cung nữ thái giám đứng hầu ở một bên đều bị sắc mặt biến đổi của chàng dọa cho sợ đến mức quên cúi đầu. Ta bất đắc dĩ, chỉ đành phải tiến tới dựa vào trong ngực chàng dịu dàng mềm giọng: "Tối nay. . . . Ta ở Hương Tạ chờ chàng." Một hoàng đế lão gia lại hôn mạnh lên mặt ta một cái, lúc này mới hài lòng mặc cho Chu Tam an bài xe ngựa đưa ta ra cung.

Mới vừa lên xe ngựa, chàng còn gọi ta lại, ta vén rèm lên cười nhìn chàng. Chàng ngây ngẩn một hồi lâu mới nói: "Phi Hồng đã xuất giá, bên cạnh nàng không có cao thủ thân cận, trẫm đưa Nhan nhi cho nàng." Ta nhìn ánh mắt kiên định lại hơi ưu thương của người đứng hầu bên cạnh, thở dài, cười đồng ý.

Chu Nhan. Nữ, 27 tuổi chẵn. Đường chủ thứ ba của Ám Cung, từ khi bảy tuổi đã dẫn ấu đệ Chu Tú theo thái tử Trần Kiệt lúc ấy gần 12 tuổi đi bái sư tập võ. Mặc dù tư chất bản thân không bằng ấu đệ Chu Tú, nhưng lại chăm chỉ hơn người, sau này ấu đệ lớn lên, đổi tên Chu Tam, trở thành Đại Cung chủ thứ tư của Ám Cung và đảm nhiệm người hầu thân cận của Hoàng đế.

Nghe nói, Chu Tú, tức bạn học Chu Tam, hắn có thể trở thành hoạn quan lại có tư chất thượng đẳng, tất cả đều là bởi vì bản thân của hắn tàn khuyết sẵn, ách, nói cách khác, hắn. . . . Là người trời sanh làm hoạn quan. Mà Cung chủ đời trước huấn luyện bọn họ, đúng lúc cũng là hoạn quan, võ công của ông ta tự nhiên cho hoạn quan tập sẽ tốt hơn, cho nên. . . .

Đã ở chung với Kiệt lang bốn năm rồi, cung nhân thân cận cạnh chàng có ai mà ta không quen. Ý tưởng riêng trong lòng Chu Nhan ta làm sao lại không biết? Có lẽ dựa theo khôn khéo tài trí của Hoàng Đế Gia Tĩnh, tự nhiên cũng đã biết, từ nhỏ chơi chung tới lớn, nói không có tình là giả, chàng lại chưa từng đối đãi nàng ta như phi tử hậu cung, biết nàng ấy can đảm, nên vẫn giữ nàng ở bên người, vì vậy mà tuổi thọ của nàng ấy tăng trưởng ngày từng ngày. Hôm nay chàng có được ta, đã hài lòng, tự nhiên khó xử, chàng và ta ở chung, chưa bao giờ kiêng dè bất luận kẻ nào, hôm nay để nàng ấy ở bên cạnh ta, là vì hoàn toàn cắt đứt ý tưởng của nàng, một hành động lại có nhiều kết quả.

Ách, lạc đề lần nữa.

Được Chu Nhan hộ tống, ta an toàn trở lại vương phủ. Mọi người bên trong phủ rất có ăn ý không để tâm đến việc ta yên tặng từ trong cung trở về. Lục Ngạc giúp ta thay xiêm áo như chuyện đương nhiên, tâm tình ta tốt, phân phó Thanh Thanh đến Phủ Quốc Công thông báo Nam Sở Quận chúa đến phủ trưởng công chúa, lại tự mình mang dẫn Lục Ngạc Chu Nhan, ngồi xe ngựa có cờ hiệu ‘ Đoan Kính vương phủ ’, say mê cuồng nhiệt đi tới phủ trưởng công chúa.

Xe ngựa của Đoan kính vương phủ là do Gia Tĩnh bệ hạ tự mình hỏi tới, nói như thế nào đây, do bốn con bảo mã màu trắng kéo đi, thiết kế đính chỉ kim tuyến, sườn xe và sàn xe dùng vật liệu tốt nhất Đại Hán triều để ìam, ngay cả đèn xe lớn nhỏ trước sau sườn xe, cũng được thợ có tiếng trang bị, chứ đừng nói chi đồ án hình rồng trên thân xe, dù là đường cong tùy ý, cũng được chỉnh sửa đúc kết cả ngàn lần, không gì không tỉ mỉ. Còn có hệ thống an ninh, do Tư Mã Duy Nhất ‘ vô cùng khéo léo ’ tỉ mỉ làm ra, thể hiện đầy đủ lực lượng và vẻ đẹp, chẳng những mỹ quan hào phóng, trình độ bền bỉ của sườn xe, nghe nói có thể ngăn trở bất kỳ cao thủ võ lâm hay là ám khí độc môn từ bất cứ góc độ nào, còn kiêm chức năng phòng cháy không thấm nước, cá nhân ta cho rằng rất là trâu bò, từng muốn dùng lửa để đốt thử, bị Gia Tĩnh bệ hạ bắt ngay hiện trường, sau đó còn bị sửa chữa rất thảm. (bổ sung, thật không phải thảm bình thường) Tóm lại một câu nói, Gia Tĩnh Vạn Tuế Gia thật cố gắng đẩy vương phi ta đến vị trí hoàng hậu, trừ danh tiếng phong hào, không có chỗ nào không phải theo như quy cách của hoàng hậu.

Xe ngựa đặc biệt này rất tự nhiên trở thành một cảnh đẹp ở kinh thành, cho nên khi xe và người của ta xuất hiện trước cửa lớn phủ trưởng công chúa, chưa dừng lại nửa giây, đã trực tiếp chảy thẳng vào trong viện.

Người mẹ chuẩn mực trưởng công chúa điện hạ rất vui mừng tiếp đãi ta, may nhờ phủ Quốc Công và phủ trưởng công chúa không xa lắm, cho nên ta và trưởng công chúa mới vừa uống nửa chung trà, Nam Sở Quận chúa Tiểu Lâu cô nương đã đến. Dĩ nhiên, cũng kèm theo con gái nuôi của chúng ta —— tiểu bảo bối Tô Tinh.

Thấy vẻ mặt kích động không kềm chế được của ta, họ biết ta nhất định có trò gian trá rồi, uống trà trêu chọc tiểu bảo bối xong, Quận chúa Tiểu Lâu rất thức thời giao Tinh nhi cho Tử Yên, Lục Ngạc, nghiêm túc ngồi xuống nghe ta nhiều chuyện.

Lời dạo đầu của ta: (phối hợp vẻ mặt rất nghiêm túc) bọn tỷ muội, sự nghiệp của chúng ta sẽ lập tức bắt đầu!

Trưởng công chúa và Tiểu Lâu đều là người vô cùng thông minh lanh lợi, cho nên ta cũng không nói nhảm nhiều lắm, chỉ lấy ra hai phần tài liệu, ném cho các nàng tự xem.

Hai người nghiêm túc đọc xong, lại tự mình nói lên mấy nghi vấn, ta ngoan ngoãn đáp lại hết. Ta là phái phất tay trời sinh, nếu như trong cuộc sống tương lai yêu đương chiếm cứ phần lớn thời gian của ta, ta nhất định sẽ ném công việc cho trưởng công chúa và Tiểu Lâu. Cho nên hiện tại giải đáp kiến thức càng tường tận càng tốt.

Ta không phải thần sứ giả vạn năng, gây dựng sự nghiệp thuần túy chỉ là giết thời gian, đều là để cho tỷ tỷ muội muội bên cạnh ta tìm được mục tiêu sống.

Người đời đều biết: nữ nhân rất cuồng dại, nếu nữ nhân không đụng phải chuyện bất đắc dĩ, sẽ không phát triển sự nghiệp. Tuy ta không thế, nhưng phải phòng ngừa rắc rối có thể xuất hiện.

Ngộ nhỡ ngày nào đó chúng ta già rồi, hồng nhan già đi, Gia Tĩnh lại yêu người khác, thì ta phải làm sao? Mọi việc nên giữ lại đường lui cho mình mới tốt.

Trưởng công chúa xem tài liệu xong, lại phản xạ có điều kiện khẽ vuốt cái bụng đã hơn bốn tháng, ánh mắt từ ái: "Muội muội có ý kiến hay, ta nhất định toàn lực tương trợ, khôngvì gì khác, chỉ vì tích đức hành thiện cho đứa con sắp ra đời của mình."

Tiểu Lâu cười: "Có chuyện làm sẽ không cô đơn."

Nhớ tới lời vẫn muốn hỏi Tiểu Lâu trước kia, hôm nay thừa dịp Tiểu Lâu tự nói ra cái đầu, rốt cuộc hỏi: "Tiểu Lâu, muội có trách chúng ta nhốt muội vào cái lồng vàng này không?"

Tiểu Lâu nghiêm túc nhìn ta một hồi lâu, cuối cùng thở dài nói: "Trên đời giữa người với người, cho dù là bằng hữu quan hệ thân mật nhất, cũng không mấy thích quyết định thay người khác. Một khi giúp người nhưng sự việc lại không phát triển tốt đẹp như suy nghĩ, thì sẽ luôn có oán. Ở tình huống của hai vị tỷ tỷ lúc óđ, cứu Tiểu Lâu trong nước sôi lửa bỏng, lại chỉ cho ta đường sáng, tất cả đều là tự mình lựa chọn. . . . Hơn nữa, giang hồ, đã không thuộc về ta, có lẽ lầu các này cũng không thuộc về ta, nhưng ta sẽ hết sức sống tiếp, sống đặc sắc hơn."

Lời của Tiểu Lâu, khiến ta và trưởng công chúa ủng hộ từ trong đáy lòng.

Hội Đồng Minh, được ba người chúng ta lãnh đạo, chính thức bắt đầu thời kỳ đầu vận hành.

Công việc trước khi hội Đồng Minh Nữ Tử khai trương, hết sức phức tạp. Ta ngày ngày ngâm mình ở trong này. Làm vương phi mấy năm, đã sống quen những ngày đồ đến vươn tay, cơm tới há mồm, chợt có công việc vừa lòng sắp xếp đầy chương trình trong ngày, tự nhiên hết sức để ý, mỗi ngày bảy giờ ta đã rời giường, bảy giờ tối về nhà. Nhiệt tình mười phần lo trong lo ngoài, căn cứ tiêu chuẩn thư mời thế kỷ 21, ta thiết kế (nhưng thật ra là đạo văn) một bộ thư mời đầy đủ, nhìn qua rất tao nhã hào phóng. Chỉ là tên của tất cả người nhận, đều do bốn người Oanh di nương, Tử Yên, Úy Lam, Lục Ngạc tự tay viết. (Ta đã khảo hạch, trong tất cả nữ quyến, chữ của bốn nàng ấy là đẹp nhất)

Trải qua mấy lần nghiên cứu đã quyết định: hội Đồng Minh nữ tử chính thức khai trương vào ngày mười bốn tháng tư năm Gia Tĩnh thứ tám, cũng là ngày sinh nhật kiếp trước kiếp này của ban phi.

Sinh nhật của người tình Hoàng đế sủng ái nhất, không thể nào không long trọng. Từ đầu tháng ba đã bắt đầu chuẩn bị ngày sinh rồi. Gia Tĩnh bệ hạ vạn năng của chúng ta bận rộn việc nước, nhưng vẫn ôm việc tổ chức sinh nhật vào người. Ta cũng không đi quản chàng khỉ gió, dù thế nào đi nữa chàng cũng có bản lãnh làm, hơn nữa, chàng không phải còn có cả một đại điện chó săn, ách, là đám thần công trung thành không hai lòng phân ưu thay bệ hạ.

Quả thật, năm ngày sau Hoàng đế hạ chiếu, Gia Tĩnh bệ hạ giao toàn bộ chuyện mua sắm sinh nhật cho Lễ bộ phụ trách, chú thích: tất cả làm theo phẩm cấp Hoàng quý phi trở lên, Đoan Kính vương phi từ mùng mười tháng tư, ở Đoan Kính vương phủ tiếp nhận bách quan chầu mừng, cũng ở phía sau vườn hoa thưởng tiệc cho ngoại mệnh phụ có phẩm cấp, tất cả quan viên Đại Hán triều đều do Lễ bộ phái người tiếp đãi.

Câu 'phẩm cấp Hoàng quý phi trở lên' của Gia Tĩnh bệ hạ trong chiếu thư, đã tương đối rõ ràng rồi. Cho nên một đoạn thời gian sau đó, đã làm cho Lễ bộ người ngã ngựa đổ.

So với mấy xì căng đan của hai ta lúc trước, bách quan dân chúng nghe tin tức này đã thấy nhưng không thể trách rồi, vị hoàng hậu chuẩn mực như ta được Gia Tĩnh bệ hạ bao dung, chỉ có cưng chiều hơn, không có cưng chiều nhất.

Đêm mười lăm tháng ba năm Gia Tĩnh thứ tám, nam nhân và nữ nhân tôn quý nhất Đại Hán triều, vốn nên bận rộn nhất lại đang nhàn nhã nhất ngồi ở ban công Hương Tạ trong vương phủ miễn cưỡng một người một ghế dựa nằm uống rượu ngắm trăng.

Âm lịch trung tuần tháng ba, Kinh Thành đã là xuân ý dồi dào. Đa số hoa trước sau đảo Như Ý đều nở ra. Theo gió nam thổi nhẹ, các loại phấn hoa hương thơm từ các góc độ theo gió truyền tới, dính trên xiêm y, trên da, eo và tóc của ta. Người cổ đại đặc biệt tin rằng, thân thể tóc da, nhận từ cha mẹ, tuyệt không dễ dàng cắt bỏ. Ta lại không cho là đúng, chỉ cần dài quá mông, ta liền cắt bỏ một chút, cứ thế chỉ dài đến eo.

Lúc rãnh rỗi Gia Tĩnh thích nhất loay hoay tạo kiểu tóc cho ta và chàng. Cũng do năm ngoái có một lần, hai người mặc xiêm áo màu vàng cùng kiểu (đổ mồ hôi, bổ sung chút, màu vàng là màu sắc chuyên dùng của chàng, y phục vàng của ta cũng do chàng tặng, ngụ ý. . . . Xin các bạn học tự động tưởng tượng ), ta giễu cợt: mặc đồ tình nhân, cư nhiên rất giống phu thê. Gia Tĩnh bệ hạ quấn ta bảo giải thích ý nghĩa hai danh từ mới. Về sau, chàng liền si mê thiết kế phục sức. (Chú thích thêm: chỉ hạn chế chàng và ta )

Sau bữa cơm chiều, chàng hào hứng bừng bừng bảo Chu Tam Chu Nhan thay quần áo cho hai ta, lại tự mình chải kiểu tóc này cho ta. Tóc hai người đều cài trâm long phượng cùng kiểu, ngoài ra không còn bất kỳ trang sức khác, lại mặc gấm vóc màu trắng cùng kiểu. Ta mặc váy trắng thêu đầy long phượng và mây cuộn, chàng mặc thường phục cùng màu, hai người tùy ý nằm nghiêng trên ghế dựa.
break
Đàn Anh Cứ Muốn Tôi
Ngôn tình Sắc, Sủng,Nữ Cường
(Cao H)Câu Dẫn Cầm Thú Giáo Sư Nhà Bên
Ngôn tình Sắc, Sủng, HIện Đại
Cô Nàng Livestream Web Người Lớn
Ngôn tình Sắc, Sủng
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc