Nữ Yêu Tinh Không Theo Cốt Truyện BE

Chương 1: Bạch Thử Tinh

Trước Sau

break

Tọa độ: Linh Sơn.
Kim quang lấp lánh, Phật âm mù mịt.

Tại một góc ẩn khuất của Linh Sơn, Nhung Nhung nhìn nửa thanh Hương Hoa bảo đuốc còn sót lại trước mắt, trong lòng không khỏi buồn bực.

Nàng vốn chỉ là một thanh niên bình thường của thế kỷ hai mươi mốt, cũng chẳng biết mình có tài đức gì, vậy mà lại xuyên qua tới nơi này?

Không tai nạn xe cộ, không rơi xuống nước, chỉ trong mấy cái chớp mắt đã không hiểu sao lại xuyên qua? Chuyện này thật sự quá đột ngột.

Đã xuyên thì cũng thôi, vậy mà còn xuyên thành một con tiểu bạch thử. Trong cái rủi lại có cái may, con tiểu yêu này đã tu luyện mấy trăm năm, mở ra linh trí, chính là con chuột lông trắng thành tinh.

Nhung Nhung cẩn thận sắp xếp lại ký ức trong đầu, trong lòng bỗng chấn động.

Thế giới này nàng biết!

Nơi đây là Lôi Âm Tự ở tây phương Linh Sơn, còn thân phận hiện tại của nàng là một con Tiểu Bạch Thử lén lút trốn trong góc Linh Sơn tu luyện. Ngày hôm trước, nhân lúc sơ hở, nàng may mắn trộm được một cây Hương Hoa bảo đuốc của Phật Tổ, liền giấu kín đi.

Hôm nay con Tiểu Bạch Thử vốn định lấy cây Hương Hoa bảo đuốc trộm được ra ăn luôn, nào ngờ nàng lại không hiểu sao xuyên tới, chiếm lấy thân thể này.

Nhớ lại trong ký ức của Tiểu Bạch Thử, trước đó từng mơ hồ nghe các vị La Hán bàn luận chuyện Tôn Ngộ Không đại náo Thiên Cung, Nhung Nhung lập tức sợ đến ngây người.

Thì ra nàng đã xuyên vào thế giới Tây Du Ký, hơn nữa còn là Bạch Thử Tinh từng ăn vụng Hương Hoa bảo đuốc, sau này vẫn có thể bình yên vô sự, còn nhận Lý Tịnh làm cha nuôi, Na Tra làm huynh trưởng.

Lợi hại như vậy sao? Nghĩ tới đây, Nhung Nhung không nhịn được có chút kích động, chuyện này chẳng phải có nghĩa là nàng có thể tận mắt nhìn thấy Tề Thiên Đại Thánh Tôn Ngộ Không hay sao?

Nhưng khi nhìn đôi móng vuốt nhỏ trước mắt, Nhung Nhung lại xìu xuống, thân phận nàng xuyên qua lần này là vai ác nha.

Ai! Mặc kệ, vẫn nên ăn hết cây Hương Hoa bảo đuốc này xong rồi nói sau, dù sao cũng đã bị gặm qua, không thể trả lại cho Phật Tổ, chỉ có thể một đường đi tới cuối.

Nhung Nhung không dám chậm trễ nữa, thuần thục há miệng mấy lần, nuốt hết cây bảo đuốc kia.

Chuột lông trắng mũi vàng vốn là Hồng Hoang dị chủng, tuy sớm đã khai linh trí, nhưng là kém một cái cơ hội vẫn luôn chậm chạp không thể hóa hình.

Trong thế giới Tây Du này, yêu tinh hóa hình, tuy là hóa thành hình người, nhưng cũng không hoàn toàn là người.

Hồng Hoang thiên địa thuở sơ khai, khi đó còn chưa có nhân loại, tất cả sinh linh nếu tu luyện đến một trình độ nhất định, đều sẽ trải qua kiếp nạn hóa hình, từ đó hóa thành đạo thể.

Về sau Nữ Oa nương nương tạo ra nhân loại, từ đó nhân loại dần dần trở thành con cưng của Thiên Đạo Hồng Hoang.

Con người được trời ưu ái, trời sinh đã là đạo thể, đây là ưu thế mà các chủng tộc khác không cách nào sánh bằng.

Nhưng thiên địa có đạo cân bằng, có ưu thế tất có hạn chế, thân thể con người sinh ra vốn yếu ớt, xét về cường độ thân thể thì lại kém xa các chủng tộc khác.

Nhung Nhung say sưa lật xem những ký ức này, rất nhiều nghi hoặc trước kia cũng theo đó mà thông suốt. Thế giới này quả thực vô cùng thần kỳ, thần tiên yêu ma, người quỷ tinh quái, hết thảy chúng sinh cùng tồn tại trong một thế giới, có yêu quái ăn thịt người, có người bắt yêu quái, chỉ có tiên phật mới có thể cao cao tại thượng.

Mọi thứ đều là hư ảo, chỉ có sức mạnh mới có thể đứng vững trong thế giới này. Mà muốn trở nên mạnh mẽ, trước mắt chỉ có thể trông cậy vào cây Hương Hoa bảo đuốc này.

Bên trong Hương Hoa bảo đuốc dung hợp linh lực hỗn tạp cùng rất nhiều sức mạnh tín ngưỡng từ hương khói, là linh vật phụ trợ tu luyện mà người trong Phật giáo thường dùng hằng ngày, còn Hương Hoa bảo đuốc do Phật Tổ sử dụng thì thuộc loại phẩm chất tốt nhất trong số đó.

Lúc này Nhung Nhung ăn một hơi hết sạch cây bảo đuốc liền cảm thấy trong cơ thể có thứ gì đó bỗng nhiên buông lỏng, tiếp đó là một luồng sức mạnh bắt đầu chuyển động trong thân thể, luồng lực lượng ấy dần dần càng lúc càng nhanh, giống như muốn nghiền nát toàn bộ thân thể nàng vậy.

Nhung Nhung không nhịn được nức nở ra tiếng, cắn răng cố nhịn, đau đến không chịu nổi! Nàng muốn kêu to, nhưng lại sợ bị phát hiện, chỉ có thể nhỏ giọng nghẹn ngào, cố gắng chịu đựng cảm giác đau đớn như tan xương nát thịt.

Chỉ thấy trên người Tiểu Bạch Thử dâng lên một tầng ánh sáng nhàn nhạt, thân thể không ngừng vặn vẹo, biến dạng, phình to, dường như đã trôi qua rất lâu, lại dường như chỉ là trong nháy mắt, thân thể Tiểu Bạch Thử chậm rãi biến hóa, dần dần hóa thành hình dáng một nữ tử.

Mái tóc đen dài buông xõa xuống bên hông, làn da trắng như tuyết, thân hình mềm mại uyển chuyển. Ngay sau đó, lớp lông trắng trên người hóa thành một bộ váy áo màu trắng, khoác lên thân thể nữ tử.

Nhung Nhung có chút sững sờ đưa tay sờ sờ thân thể của mình, trong lòng không khỏi kinh ngạc, quá thần kỳ rồi, chuyện này thật sự vượt xa hiểu biết thông thường.

Nàng chỉ cảm thấy thế giới quan của mình trong hơn hai mươi năm qua hoàn toàn sụp đổ, ngay cả tam quan cũng phải xây dựng lại từ đầu.

Ngẩn người một lát, Nhung Nhung rất nhanh lấy lại tinh thần. Những chuyện này để sau hãy tính, hiện tại tuyệt đối không phải lúc để do dự, không biết Phật Tổ khi nào sẽ phái người tới truy bắt nàng, vẫn là mau chóng rời khỏi nơi này thì hơn.
 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc