Túi trữ vật bày ở đó, nhưng cả năm người đều không ai động.
Thanh Huyền nhướng mày.
Tài nguyên tu luyện...
Từ khi hắn trở thành đỉnh lô của Diệp Vũ đến giờ, đây là lần đầu tiên hắn thấy tài nguyên tu luyện!
Những người khác cũng vậy.
Diệp Vũ hận không thể lột da xẻ thịt bọn họ, dâng hết cho Lăng Tuyệt.
Nào có ai nghĩ đến việc để bọn họ tu luyện, tăng cao tu vi chứ?
Cứ ngỡ tối qua Diệp Vũ chỉ nói lời vớ vẩn.
Nhưng trong chớp mắt, cô lại song tu với Hỏa Minh thật rồi.
Giờ còn lấy cả tài nguyên tu luyện ra nữa!
Chẳng lẽ cô... thật sự từ bỏ Lăng Tuyệt rồi sao?
Hồ Cửu Linh nhìn trái ngó phải, chộp lấy túi trữ vật.
Hắn nhanh chóng kiểm tra, trong mắt lóe lên vẻ kinh ngạc: "Nhiều tài nguyên vậy, đều cho ta sao?"
"Chỉ là tạm thời thôi." Diệp Vũ nói.
Hồ Cửu Linh có chút thất vọng. Quả nhiên, đồ của Diệp Vũ không dễ lấy vậy đâu. Chẳng lẽ mình lấy tài nguyên này, cô sẽ lột da mình may áo cho Lăng Tuyệt?
Nghĩ đến đây.
Hồ Cửu Linh không khỏi run rẩy.
Diệp Vũ liếc hắn một cái, thản nhiên nói: "Ta đã bảo, chỉ tháng đầu là giống nhau hoàn toàn thôi. Cuối tháng, nếu ngươi tu luyện không ra gì, tháng sau sẽ bị cắt giảm tài nguyên đấy."
Hồ Cửu Linh ngẩn người, mắt hắn bỗng sáng rực lên.
Thì ra.
"Tạm thời" của Diệp Vũ là có ý này!
Hắn vội vàng ôm chặt lấy túi trữ vật: "Ta nhất định sẽ tu luyện thật tốt."
"Hồ Cửu Linh độ hảo cảm +10! Độ hảo cảm hiện tại: -20!" Hệ thống thông báo.
Diệp Vũ lộ ra vẻ mặt hài lòng.
Trong năm cái đỉnh lô này, Hồ Cửu Linh có vẻ dễ lừa nhất, có thể tập trung tăng hảo cảm với hắn trước.
"Lấy những tài nguyên này, ngươi lại muốn chúng ta trả cái giá gì?" Tiêu Hoành cười lạnh nói: "Muốn đem cả mạng của ta cho Lăng Tuyệt sao?"
Diệp Vũ lạnh nhạt liếc hắn một cái: "Thích thì lấy, không thích thì cút."
Thái độ của Diệp Vũ lại là như vậy!
Sắc mặt Tiêu Hoành biến đổi, hắn cầm lấy túi trữ vật, trực tiếp trở về phòng mình.
Sau đó, Mặc Dạ cũng cầm túi trữ vật, mặt không cảm xúc rời đi.
Ánh mắt Thanh Huyền lóe lên, hắn cũng cầm lấy túi trữ vật, đáy mắt mang theo một tia ý cười: "Đa tạ chủ nhân."
"Thanh Huyền độ hảo cảm +2, độ hảo cảm hiện tại: -48!"
Ngay sau đó, Thanh Huyền chủ động hỏi: "Chủ nhân, tối nay, đến phiên ta song tu sao?"
Thanh Huyền chủ động khác thường.
Diệp Vũ khẽ hắng giọng: "Đừng nóng vội, cứ chờ mấy hôm nữa rồi tính."
Giờ kinh mạch Thanh Huyền đã đứt hết, song tu cũng chẳng có tác dụng gì. Chi bằng đợi Huyền Sâm trấp luyện xong, rồi tìm hắn song tu sau.
"Vì sao?" Lần này Thanh Huyền không vội đồng ý, hắn chậm rãi cởi dây lưng, y phục lập tức trở nên lỏng lẻo, để lộ vòm ngực trắng nõn ẩn hiện.
Thanh Huyền khẽ hỏi: "Chẳng lẽ... ta vẫn chưa đủ tốt sao?"
Trong mắt hắn, dường như chứa đựng sự quyến rũ đến tận cùng.
Diệp Vũ nhất thời không chịu nổi.
Không phải cô chưa từng trải sự đời.
Mà là đám tiểu thịt tươi của giới tu tiên này, so với thế giới của cô còn tươi ngon hơn nhiều.
Diệp Vũ bị vệt trắng nõn kia làm choáng váng một hồi, nhưng rất nhanh cô đã lấy lại tinh thần.
Muốn quyến rũ mình ư?
Thanh Huyền còn thiếu chút nữa.