Vinh vương phi sửng sốt: “Sao lại nói vậy?”
Bà nhìn về phía thái y, thái y ngượng ngùng ho khan, dù là thái y, bàn chuyện này với nữ nhân cũng thấy khó xử.
“Nam tử sinh dương hỏa, nếu không tiết ra sẽ tổn thương tinh nguyên.”
Thải Lan càng nhìn Mộc Phương Nhan càng ghét, rõ ràng ả này muốn cắt đứt đường tiến thân của mình, ánh mắt cũng trở nên độc ác.
Mộc Phương Nhan điềm tĩnh nói: “Thái y y thuật tất nhiên không sai, nhưng tình huống của ŧıểυ quận vương có chút đặc biệt.”
“Đặc biệt chỗ nào?”
“Nếu ta đoán không lầm, ŧıểυ vương gia bị dính thứ không sạch sẽ, nên vết thương ngoài da không sao, nhưng người lại không tỉnh lại. Hắn bị thứ đó câu hồn, muốn hút tinh khí của hắn. Nếu để nữ nhân tiết dương hỏa cho hắn, đó mới là hại gốc rễ. Làm không tốt, ŧıểυ quận vương sẽ không tỉnh lại đâu.”
Vinh vương phi nghe vậy thì kinh hãi: “Sao lại như vậy, con ta sao lại dính phải thứ không sạch sẽ?”
Ánh mắt vương phi lập tức nhìn về phía A Tầm: “Ngươi, nô tài kia, mau thành thật khai báo, ngày ngày đi theo ŧıểυ vương gia, chắc chắn biết gì đó!”
A Tầm khổ sở, nhưng dưới áp lực của vương phi đành phải kể lại chuyện hôm đó mình cùng ŧıểυ vương gia lén xem Mộc Phương Nhan bắt quỷ.
Thải Lan nghe xong lập tức chen vào: “Vậy ŧıểυ vương gia... chẳng phải vì Mộc nương tử mà gặp họa?”
Câu này thật khéo, lập tức biến Mộc Phương Nhan từ người cứu thành kẻ hại người.
Mộc Phương Nhan liếc nàng ta một cái, rồi nói với vương phi: “Vương phi yên tâm, trong phủ chỉ có nữ quỷ kia, ta đã bắt và xử lý rồi, tuyệt đối không thể hại ŧıểυ vương gia. Oan có đầu, nợ có chủ, quỷ tuy đáng sợ, nhưng không vô cớ hại người không liên quan. ŧıểυ vương gia dính thứ này là ở trong cung, nếu vương phi muốn rõ, phải vào cung xem chỗ xảy ra chuyện. Nhưng trước mắt tình hình khẩn cấp, nếu vương phi tin tưởng, ta nguyện thay ŧıểυ vương gia thu phục thứ này, giúp hắn bình an tỉnh lại.”
Vinh vương phi nghe vậy, chỉ cần con trai tỉnh lại, chuyện gì cũng chấp nhận, bảo nàng làm gì cũng được.
Mộc Phương Nhan không khách khí, sai người chuẩn bị chu sa, giấy vàng, kiếm gỗ đào, ít thịt tươi cúng tế, chuẩn bị đêm nay mở đàn làm pháp.
“Ta cần đến giờ Dậu chiêu hồn cho ŧıểυ quận vương, trước khi ta ra ngoài, bất cứ ai cũng không được vào, nếu phá hỏng pháp sự, ŧıểυ quận vương không về thì đừng trách ta.”
Vinh vương phi vì mạng con, nào dám trái lời, lập tức bảo người đuổi hết người không liên quan ra ngoài.
Mộc Phương Nhan chờ hạ nhân đem đồ đến, nhìn sắc mặt đỏ hồng của Tống Đạo Tuyển, trong lòng buồn cười. Không biết ŧıểυ tử này chọc phải loại diễm quỷ nào, đến mức bị câu mất hồn cũng chưa về.
Vinh vương phi bình tĩnh lại, bỗng nhớ đến một chuyện.
Mấy năm trước, trong cung Hoàng hậu từng đánh chết một cung nữ vì mạo phạm Đới Di Tư. Ngày ấy Tống Đạo Tuyển xảy ra chuyện, có người nói Đới nương tử như biến thành người khác, giống bị quỷ nhập, đi theo Tống Đạo Tuyển vào thiên điện. Không chỉ vậy, nàng còn đánh người mà không nhớ gì.
Hay là, thật sự bị quỷ nhập?