Nữ Thiên Sư Thành Trường An

Chương 25: Vẫn chưa tỉnh lại

Trước Sau

break

Vinh vương phi khóc đỏ cả mắt, nhìn nhi tử bất tỉnh nằm trên giường, không nói nên lời. Vinh Vương mặt mày trầm ngâm, nhìn thái y ra vào cũng không hé răng.

Hoàng Hậu nhìn chất nữ quỳ ngoài cửa, cũng đau lòng:  
“Ngươi còn mặt mũi khóc, hôm nay Hoa Sơn quận vương mà không tỉnh lại, ngươi chờ đền mạng đi.”

Đới Tư Di tội nghiệp nhìn Hoàng Hậu, vô cùng tủi thân:  
“Cô mẫu, thật sự không phải lỗi của con, là...”

“Là cái gì, còn dám cãi! Người nằm đó rồi, nội thị vào còn thấy trong tay ngươi cầm bình hoa dính máu, còn dám chối?”

Vinh vương phi nghe nàng giáo huấn chất nữ, chỉ cười lạnh:  
“Hoàng Hậu nương nương đừng trách Đới nương tử, phải trách cũng trách Tuyển Nhi nhà ta, đường đường nhi lang mà không địch lại một ŧıểυ nương tử. Bệ hạ, Tuyển Nhi là con độc nhất của Vinh Vương phủ, hôm nay nếu mệnh đoạn ở đây, cũng là số kiếp, chẳng trách ai.”

Giọng điệu âm dương quái khí, thánh nhân nghe cũng không dám cãi, nhìn Đới Tư Di khóc lóc càng thêm bực bội:  
“Người đâu, dẫn nàng đi, chờ Tuyển Nhi tỉnh lại rồi xử lý.”

Các thái y ra vào liên tục, mà người thì vẫn chưa tỉnh, thánh nhân nổi giận:  
“Sao lại thế này, Hoa Sơn quận vương này bị thương mà khó chữa vậy sao?”

Thái y quỳ xuống xin tha:  
“Bệ hạ thứ tội, điện hạ tuy chảy nhiều máu nhưng vết thương đã cầm, không nguy hiểm đến tính mạng.”

“Nếu không nguy hiểm, sao còn chưa tỉnh?”

Các thái y cẩn thận, không dám nói bừa, chỉ khẽ cắn môi:  
“Não người tinh vi, có lẽ còn nguyên nhân khác, mong bệ hạ cho thêm thời gian, thần sẽ cố hết sức cứu chữa.”

Thánh nhân sắc mặt khó coi, nhưng còn hy vọng nên nói:  
“Trẫm mặc kệ các ngươi dùng cách gì, nhất định phải cứu sống người, nếu không trẫm hỏi tội!”

Nói xong, ông liếc sang phu thê Vinh Vương.

Vinh vương phi chẳng buồn để ý, Vinh Vương hít sâu, cuối cùng mở miệng:  
“Thánh nhân trăm công ngàn việc, mai còn phải lâm triều, nên nghỉ ngơi sớm, ở đây có chúng thần chăm sóc là được.”

Hoàng Hậu cùng mọi người khuyên nhủ, thánh nhân thở dài, dặn tổng quản thái giám có tin gì lập tức báo, rồi dẫn người rời đi.

Hoàng đế vừa đi, trong phòng ai nấy mới thở phào. Nhưng Hoàng Hậu không đi được, vì chuyện xảy ra ở Cam Lộ cung, mà phạm nhân lại là chất nữ của bà, sao bà dám trốn?

Mọi người thức suốt một đêm, Tống Đạo Tuyển đã cầm máu, mạch cũng vững, chỉ là vẫn chưa tỉnh.

Hoàng Hậu thấp thỏm, Vinh vương phi khóc đỏ mắt, Vinh Vương chỉ biết kiên nhẫn chờ, mong mấy ngày nữa nhi tử sẽ tỉnh lại.

Ai ngờ hai ba ngày trôi qua, Tống Đạo Tuyển vẫn chưa có dấu hiệu tỉnh lại, phu thê Vinh Vương càng thêm sốt ruột.

Tin tức truyền ra ngoài, Định Quốc công phu nhân Liễu thị ngày đêm lo lắng. Vinh vương phi là muội muội của Định Quốc công, hai nhà thân thiết, Liễu thị lo lắng cũng là lẽ thường.

Nhưng càng khiến bà ta sợ hãi là chuyện Mộc gia ŧıểυ nương tử xem tướng.

Nói Tống Đạo Tuyển có tai hoạ đổ máu, quả nhiên thành thật.

Giờ cả thành Trường An đều biết Mộc Phương Nhan thắng, mà ŧıểυ quận vương vẫn chưa tỉnh lại.

Triệu Sanh vốn định đi từ hôn, lại bị bà ta giữ lại.

Không vì gì khác, chỉ bởi hôn ước này vốn là để chắn tai họa cho con trai bà ta.

Bà ta quỳ trong từ đường thật lâu, rất muốn hỏi đích thân lão thái gia đã mất: Nếu không có hôn ước này, liệu con trai bà ta có phải chết không?

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc