Nữ Sinh Nghèo Ngây Thơ Đang Tải Lại File [Học Viện Quý Tộc]

Chương 2: Ô lưu trữ

Trước Sau

break

[Nhưng không hiểu sao, các thiếu gia tiểu thư của Sligao trong truyện tranh dường như không thể chấp nhận chuyện bất kỳ người nghèo nào nhập học vào trường, họ gây áp lực lên ủy ban kỷ luật của trường, yêu cầu hủy bỏ chế độ học sinh diện xã hội quan tâm, chuẩn bị đuổi cổ hết đám người nghèo hèn hạ đẳng ra khỏi Sligao.]

[Với tư cách là học sinh thuộc diện xã hội quan tâm, khi nữ chính chuyển đến, còn chưa kịp triển khai tình tiết thì đã bị tẩy chay, chịu đựng sự bắt nạt cực đoan, cuối cùng kết thúc bằng việc nghỉ học.]

[Cục Quản lý Truyện tranh đã cử mấy nữ chính đến thế giới nhỏ này thực hiện cốt truyện, nhưng kết quả đều như nhau, về cơ bản thì ngày đầu tiên nhập học đã bị đuổi ra khỏi trường rồi.]

[Con đường này không thông thì đành phải đổi chiến thuật thôi, Cục Quản lý Truyện tranh quyết định đi đường vòng cứu nước, trước tiên để nữ chính giả làm tiểu thư nhà giàu sống sót trong học viện quý tộc bùn đen này rồi triển khai tình tiết, lửa gần rơm lâu ngày cũng bén mà, sau đủ các kiểu play, họ không tin nhóm nam chính nam phụ còn có thể đuổi nữ chính ra khỏi Sligao nữa.]

Hôm qua, khi nghe đến đây, Bae Gawon đại khái đã hiểu được tại sao hệ thống lại chọn mình rồi, đây đúng là chuyên môn của cô mà.

Thứ cô giỏi nhất chính là giả làm tiểu thư nhà giàu, từ nhỏ Bae Gawon đã có lòng hư vinh rất lớn, thích người khác ngưỡng mộ, ghen tị với mình. Khổ nỗi, điều kiện gia đình không cho phép, bản thân cô cũng chẳng có tài cán gì thực sự, chỉ có mỗi khuôn mặt xinh đẹp.

Để thỏa mãn lòng hư vinh, cô sẽ hùn tiền đi uống trà chiều sang chảnh, dù quẹt nổ thẻ tín dụng cũng phải ở căn hộ cao cấp, trả góp mua túi xách, nửa đêm lén lút xuống bãi đậu xe ngầm chụp ké siêu xe của chủ nhà khác rồi đăng lên mạng xã hội câu cá.

Yêu cầu của cô rất cao, không đủ đẹp trai thì không được, không đủ giàu thì không được, không phải trai tân thì không được, "thời gian" ngắn không được, dáng thấp không được, "chỗ đó" thâm đen không được, loại thiếu gia ngửa tay xin tiền bố mẹ lại càng không được, cô sợ chia tay đối phương sẽ đòi lại tiền.

Phải là người siêu đẹp trai, siêu cao, siêu "to", siêu "lâu", siêu "hồng" và bản thân phải siêu giàu thì mới được.

Thế nên, cô vẫn chưa câu được con cá nào ưng ý. Để duy trì hình tượng tiểu thư đài các thanh lịch giả tạo của mình, thẻ tín dụng nào cũng đã bị quẹt nổ, nợ nần chồng chất không trả nổi.

May mà hệ thống hứa với cô, khi cô hoàn thành nhiệm vụ sẽ cho cô một khoản tiền lớn, còn sắp xếp cho cô một thân phận tiểu thư nhà giàu trong đời thực.

Hệ thống hỏi cô: [Đến lúc đó cô sẽ không luyến tiếc cha mẹ ruột của mình sao?]

Bae Gawon cười tủm tỉm: "Tôi giàu sang rồi thì mới giúp đỡ họ được chứ. Với lại, cha mẹ nào mà chẳng yêu thương con cái, mong con cái sống tốt, chỉ cần tôi sống tốt, không nhận lại họ chắc cũng không sao đâu nhỉ, họ sẽ mừng cho tôi thôi."

Hệ thống khen ngợi: [Không hổ là ký chủ mà tôi dày công lựa chọn, không uổng công tôi quan sát cô bấy lâu nay, cô nhất định có thể hoàn thành xuất sắc cốt truyện. Tôi chưa từng gặp ai như cô, vừa ham hư vinh, độc ác, lại còn giỏi ngụy trang, cô chắc chắn có thể qua mắt được mọi người, che giấu thân phận học sinh thuộc diện xã hội quan tâm, thuận lợi nhập học.]

Khi đó Bae Gawon cười như không cười: "Ha ha, cứ coi như cậu đang khen tôi đi."

Cô hỏi điều mà bản thân quan tâm nhất: "Có bàn tay vàng không?"

"Xuyên sách đều có bàn tay vàng chứ nhỉ, với lại nhiệm vụ này không đơn giản, mấy nữ chính trước đều thất bại ê chề rồi, đến lượt tôi thì ít nhất cũng phải có chút chỗ dựa chứ? Nếu không thì làm sao hoàn thành nhiệm vụ được nha?"

Hệ thống suy nghĩ một lát: [Tặng cô năm ô lưu trữ, có thể lưu và tải lại tiến trình bất cứ lúc nào.]

Bae Gawon nghe xong thì cười khẽ, vô cùng tự tin: "Thế thì chuyện hoàn thành cốt truyện chẳng phải sẽ dễ như trở bàn tay sao."

Hệ thống có chút chột dạ, e là không đơn giản như vậy đâu, nó thầm đổ mồ hôi lạnh thay ký chủ, hình như cô ấy lạc quan quá mức rồi thì phải?

Cây kẹo mút Bae Gawon ngậm trong miệng sắp tan hết, trong miệng ngọt lịm, vị vải thanh ngọt, hương vị rất đậm đà.

Cô nghĩ xong chuyện hôm qua, hoàn hồn, hỏi hệ thống: "Bây giờ còn cách bao nhiêu ngày nữa thì truyện tranh bắt đầu?"

Hệ thống kiểm tra một chút: [Còn mười lăm ngày nữa.]

Bae Gawon "Ừm" một tiếng, vẫn còn nửa tháng nữa. Giọng cô rất hay, giọng gốc của cô cũng giống như vẻ ngoài, đều có chút lạnh lùng, sau khi xuyên sách thì trở nên hơi điệu đà, thanh mảnh, phát âm cũng mềm mại hơn.

Hệ thống hỏi: [Ký chủ, cô đã nghĩ ra cách chưa?]

Bae Gawon khẽ nhướng mày: "Đến Seoul trước đã, phải tìm cách kiếm chút tiền, giả làm tiểu thư nhà giàu chỗ nào cũng cần tiền, chỗ ở phải đủ cao cấp, còn phải có siêu xe đưa đón, quần áo phụ kiện cũng phải là hàng hiệu, nếu không thì chắc chắn vừa vào Sligao là lộ tẩy ngay."

"Chỉ với hai triệu won Hàn Quốc trong tay này thì làm được gì chứ, đừng nói mua túi hiệu, ngay cả đồng phục của Sligao cũng không mua nổi."

 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc