“Anh ȶᏂασ em có thích không? Thoải mái không?” Anh thấp giọng ghé bên tai cô, tiếng nói khàn khàn.
Bạch Thiến Thiến nhắm mắt lại, vẻ mặt hưởng thụ, không muốn nói chuyện.
Lục Ngân cũng không giận, dùng sức, hung hăng va chạm cô, vuốt ve bầu ngực lạnh lẽo , “Anh giúp em ủ ấm, không có anh chiếu cố, nhũ thịt lại sắp lạnh như băng, bảo bối này không thể để bị đông lạnh hỏng được.”
“Thật nhiều nước.” Anh đùa nghịch ʍôиɠ cô, cẩn thận nhìn nơi hai người giao hợp, càng ra sức ȶᏂασ.
Lục Ngân duỗi tay ôm eo thon nhỏ, cô cầm lòng không đậu, cả người run lên mọt cái, anh càng lấn tới, sờ lên bộ ngực của cô, nhéo đầu иɦũ ɦσα, chà đạp qua lại, dùng sức nắn bóp.
Lục Ngân nhịn không được thầm hô một tiếng, da đầu tê dại, sảng kɧօáϊ tới suýt không nói thành lời, “Anh không chạm vào, em không cần kẹp chặt như vậy, anh không động là được.”
Anh nhẹ giọng dỗ dành, cô thả lỏng, lúc này Lục Ngân mới có thể tiếp tục động tác.
Anh lại đẩy nhanh tốc độ, vuốt ve ŧıểυ huyệt mềm mại, thủy nộn. Mềm mại như vậy, kẹp anh sảng kɧօáϊ tới không nói nên lời, cảm giác sướиɠ đến mất hồn, khiến quy đầu không thể dùng sức đam vào bên trong, nhịn không được muốn bắn tinh.
Anh dừng động tác, vỗ vỗ ʍôиɠ cô, “Nâng ʍôиɠ cao lên một chút.”
Lục Ngân ôm Bạch Thiến Thiến, hạ thân dùng sức phát lực, đầu còn chôn trong ngực cô, chơi xấu cắn cắn núm иɦũ ɦσα, từng ngụm từng ngụm hút lấy, mạnh mẽ va chạm, nếu không phải bị Lục Ngân lôi kéo, cô đã sớm bị va tới bay ra.
Hạ thân sắp không còn cảm giác, chỉ tiếng đánh có chết lặng, cô cắn chặt răng, không để một chút thanh âm nào thoát ra.
“Thật khó chịu.” Bạch Thiến Thiến vặn vẹo, hạ thân đau nhức, cô sắp không chịu không được, Lục Ngân đè cô lại, anh biết người phụ nữ trong lòng mình sắp đạt tới cao trào.
“Nhẫn nại một chút, lập tức tốt thôi, lập tức ——”
Tốc độ va chạm nhanh hơn, nhẫn nại tới cực điểm.
Cảm giác toàn bộ tinh hoa đều tụ ở quy đầu, giây tiếp theo, một cổ nhiệt lưu phun thẳng vào t.ử ƈυиɠ của cô!
Anh ghé trêи người Bạch Thiến Thiến, cảm giác thân thể cô không ngừng co rút.
Mượn dư âm sau cao trào, anh lén lút giật dây “người anh em” của mình “tỉnh dậy”, Bạch Thiến Thiến cảm giác được đồ vật trong cơ thể, lại biến lớn, cứng lên.
“Lại muốn tới? Anh thật đúng là……”
Cô hữu khí vô lực đẩy, nhưng ở trong mắt Lục Ngân, loại động tác này, thay vì nói là cự tuyệt thì càng giống như đang tán tỉnh hơn, anh ôm cô, hạ thân va chạm qua lại.
ȶᏂασ vài cái, liền rút ra, ôm cô đi đến phòng tắm.
Bạch Thiến Thiến cho rằng như này là xong rồi, ai biết người đàn ông này vẫn hứng thú ngẩng cao như thế.
“Để anh thoái mái, chốc nữa sẽ làm em sướиɠ.” Anh ôm Bạch Thiến Thiến, hôn hôn, lại cắn cắn núm иɦũ ɦσα cô, dùng sức ɭϊếʍ ʍút̼.
Cao trào qua đi, thân thể Bạch Thiến Thiến mềm như bông, Lục Ngân vẫn đang ɭϊếʍ láp cổ cô, thân thể nhỏ đong đưa, sắp không đứng vững.
“Từ bỏ, ngứa.”
Lục Ngân thuận thế ôm cô vào trong ngực, giúp cô lau khô thân thể, khen thưởng cho cô một hôn sâu khiến khuôn mặt nhỏ đỏ bừng.
“Thật ngoan.”
Ôn nhu đặt cô trêи giường, nhìn cô đang nhắm mắt nghỉ ngơi.
Thể lực của Thiến Thiến quá kém.
Anh vòng lên trêи người cô, cúi thấp đầu ôn nhu nói, “Anh muốn nhũ giao, mượn hai con thỏ lớn của em một chút.”
Nói xong, không đợi cô phản ứng, hai tay anh đã trùm lên bầu ngực, vuốt ve, nắn bóp.
“Đúng là đại bảo bối, khiến anh yêu thích không buông tay.”
Bạch Thiến Thiến vô lực mở to mắt, nhìn mấy động tác không đứng đắn này, cô thật sự hữu tâm vô lực đi ngăn trở, chỉ có thể tùy ý anh vuốt ve, hôn hôn, đốt lửa trêи người mình.
Anh nhéo nhéo đôi đại thỏ, lại hôn vài cái, người anh em dưới hạ thân đã nhanh chóng quật khởi, thẳng tắp chọc trêи bụng cô, động vài cái chào hỏi.
Chỉ chốc lát sau, hai “thỏ lớn” trắng muốn bị anh tra tấn, biến thành đỏ bừng, hơn nữa bởi vì bị đè ép, ma xát qua lại, cô cảm giác ngực mình sắp trầy da rồi, vừa nóng vừa rát vừa đau.
“Đau quá, nhẹ chút.” Cô nhịn không được nói.
“Anh cũng muốn a, nhưng mà nhất định phải làm nó bắn ra a, bằng không nó sẽ không nghe lời.” Lục Ngân an ủi cô hôn hôn bầu ngực đã biến hình.
“Lão bà, giúp anh bắn, nào, đến đây đi.” Anh đẩy nhanh tốc độ ma xát, lần sau mạnh hơn lần trước.
Tốc độ nhanh hơn, thanh âm cũng khàn khàn gợi cảm, vì không để Bạch Thiến Thiến khó chịu lâu, anh nhanh chóng kϊƈɦ thích vài cái, bắt quy đầu ra phun ra tϊиɦ ɖϊƈh͙, toàn bộ bắn trêи ngực cô.
“Anh giúp em mát xa.” Bàn tay không an phận, chậm rãi du tẩu toàn thân trêи dưới, “Thả lỏng, anh giúp em càng thoải mái.”
Vuốt ve nơi lầy lội, đầu cũng chậm rãi di động, tách hai chân, Lục Ngân quỳ gối, vươn đầu lưỡi, nhẹ nhàng ɭϊếʍ láp “nơi đó”.
“Tách chân ra.” Lục Ngân dùng lực bẻ chân cô ra, lần nữa bao trùm lên ŧıểυ huyệt ướt dầm dề, một ngón tay chậm rãi vói vào, đầu lưỡi cũng theo sát, vọt vào, đảo quanh.
“Không cần hút, không cần……” Cô cảm giác hạ thân chảy ra thật nhiều nước, Lục Ngân từng ngụm từng ngụm nuốt xuống toàn bộ, “Rất thơm, em có muốn nếm thử không?”
Lục Ngân ấn cô lại, đầu lưỡi loạn động, Bạch Thiến Thiến cảm giác ɦσα ɦuyệt sắp “xong” rồi, cảm giác như có điện giật.
Lục Ngân không muốn buông tha cô, tiếp tục ɭϊếʍ ʍút̼ phía dưới, cô khống chế tiếng thét chói tai, cảm giác như muốn đi ŧıểυ, không nín được, hạ thân phóng thích thật nhiều chất lỏng, phun ra đầy mặt Lục Ngân.
Cô nằm ở đó, thở dốc, cảm giác cả người bủn rủn, không còn một tia sức lực.