Thân hình cao to của Lục Ngân ngăn chặn trêи thân thể mềm mại của Bạch Thiến Thiến, ánh mắt thâm tình chân thành.
Anh dùng tay vuốt ve gương mặt non mịn, sờ sờ nắn nắn, chóp mũi cao thẳng ghé lại gần cổ Bạch Thiến Thiến, nhẹ nhàng một ngửi.
Lục Ngân nhẹ nhàng cắn vành tai Bạch Thiến Thiến, giọng nói trầm thấp: “Bà xã, em thật ngọt.”
“Ha ha ngứa a, sao lại giống chó to vậy.” Tay Bạch Thiến Thiến chặn trước ngực anh, cổ dùng chui vào bên trong.
Lục Ngân nhìn cô co thành một đoàn, nhẹ nhàng sờ tóc cô, dùng tay nhéo cái cằm tinh xảo, nâng đầu cô lên, nụ hôn hơi mang tính xâm lược dán lên môi cô.
Bạch Thiến Thiến cắn răng, đáy mắt xẹt qua tia giảo hoạt, cố ý không há mồm.
Lục Ngân mỉm cười, vươn đầu lưỡi, ɭϊếʍ từng chút từng chút, vòng quanh cánh môi phấn nộn, ɭϊếʍ ʍút̼ hương vị ngọt ngào của riêng cô.
Đôi tay không nghe lời đã sờ soạng xuống phía dưới, vuốt cái cổ bóng loáng, Bạch Thiến Thiến cảm giác có chút ngứa ngáy, Lục Ngân thừa dịp cô một giây xuất thần, đem đầu lưỡi vói vào, dùng môi bọc lấy đầu lưỡi Bạch Thiến Thiến, hung hăng ɭϊếʍ ʍút̼.
Bạch Thiến Thiến ăn đau, a một tiếng, ai oán nhìn anh.
Lục Ngân cười khẽ, “Đây là một trừng phạt, hôn môi còn dám xuất thần, muốn khiêu chiến năng lực của anhsao? Chờ đấy, anh sẽ ȶᏂασ em đến khóc cũng khóc không ra!”
“……”
“Đem đầu lưỡi vươn tới, ngoan!” Lục Ngân chậm rãi hướng dẫn Bạch Thiến Thiến, cô do dự một chút, vẫn ngoan ngoãn vươn ra một chút, ngay lập tức bị Lục Ngân dùng đầu lưỡi ɭϊếʍ.
Bạch Thiến Thiến thu lưỡi về, Lục Ngân từng bước ép sát, đem đầu lưỡi đi vào khoang miệng cô, càn quấy như bão tố.
Bàn tay di động từ trêи cổ xuống đến trước ngực, động tình xoa xoa, ngoài miệng vẫn thản nhiên ɭϊếʍ hút hương vị của Bạch Thiến Thiến, chậm rãi nhấm nháp.
“Ân?” Bạch Thiến Thiến nhịn không được, rầm rì thành tiếng.
Tuy chỉ là một tiếng rêи đơn giản, nhưng vẫn cấp cho Lục Ngân một nguồn động lực rất lớn.
Anh ngẩng đầu nhìn vẻ mặt quẫn bách của Bạch Thiến Thiến, vuốt ve mặt cô, nhẹ giọng hỏi: “Có phải rất thoải mái hay không? Bà xã, anh sẽ làm em càng thoải mái, không nên gấp gáp.”
Thấy Bạch Thiến Thiến nghiêng đầu qua một bên, hai tay anh lại dùng sức xoa.
Bàn tay chậm rãi thăm dò trong áo, sờ tới bầu ngực no đủ liền phủ lên, bàn tay to bắt đầu đùa nghịch nhào nặn, vật trong tay mềm mại, vô cùng thoải mái. ANh dùng đầu ngón tay nắm lấy đậu đỏ đã cương cứng, véo qua lại, chà đạp nó, anh thập phần vừa lòng.
Lục Ngân cúi người, cắn lên ngực cô, từng ngụm từng ngụm ɭϊếʍ ʍút̼, ngẩng đầu nhìn vẻ mặt cô thẹn thùng, anh dùng đầu lưỡi ɭϊếʍ láp một vòng quanh đầu иɦũ ɦσα, một tay nhẹ nhàng xoa bên còn lại, một tay chậm rãi hướng tới hạ thân cô, tìm kiếm, cách quần, vuốt ve khu rừng bí mất.
“Ân, a!” Bạch Thiến Thiến nhỏ tiếng rêи rỉ, hai mắt mê ly.
Lục Ngân ngẩng đầu, môi mỏng cong lên, phun đầu иɦũ ɦσα trong miệng ra, đổi bên kia tiếp tục ɭϊếʍ ʍút̼.
Một tay kéo khoá quần Bạch Thiến Thiến xuống, buông tha đầu иɦũ ɦσα trong miệng, dùng tay nhẹ nhàng vỗ vỗ cái ʍôиɠ, “Nâng một chút.”
Bạch Thiến Thiến chống tay, nhẹ nhàng nâng ʍôиɠ lên một chút, Lục Ngân thuận thế cởi quần cô ra, ném tới một bên, “Lần sau không cần mặc quần, cởi ra thật phiền toái.”
“……” Cô lại một lần nữa, hết chỗ nói.
Anh lại tiếp tục ngậm иɦũ ɦσα cô, một bên thăm dò ŧıểυ huyệt giữa hai chân, đầu ngón tay chen vào một chút một chút.
Lúc ngón tay rút ra, mặt trêи con dính một ít chất lỏng trong suốt, anh tiến đến trước mặt Bạch Thiến Thiến, híp mắt: “Em ướt, bà xã.”
“Tới, nếm thử hương vị của em.” Lục Ngân đem ngón tay nhét vào trong miệng cô, cô dùng đầu lưỡi chậm rãi ɭϊếʍ sạch sẽ ngón tay anh.
Nhìn miệng cô ngậm ʍút̼ ngón tay mình, anh cố tình chơi ác, cử động ngón tay bắt chước động tác của nơi nào đó phía dưới, anh dùng sức đẩy vào rút ra vài cái.
“Mau một chút, bà xã, nhanh thêm chút nữa.” Lục Ngân không hài lòng với loại tốc độ rùa bò của cô, lôi kéo tay cô cùng nhau vuốt ve, anh thoải mái ngửa đầu, lộ ra cái cô gợi cảm.
Mười phút sau……
“Lâu như vậy, anh còn không bắn ra? Tay em sắp gãy rồi.” Cô nhịn không được, bắt đầu oán giận năng lực kéo dài của người đàn ông này quá mạnh.
Bạch Thiến Thiến bị bắt ép, đành phải giúp anh trêи dưới vuốt ve, tốc độ nhanh hơn, cô có thể nghe được thanh âm Lục Ngân rêи rỉ thoải mái, cô dùng đầu lưỡi ɭϊếʍ láp, đồng thời còn chiếu cố hai quả trứng phía dưới, cô từng bước từng bước ɭϊếʍ hôn, Lục Ngân vừa lòng vuốt đầu cô.
“Nuốt vào đi, hút một hút.” Lục Ngân ôn nhu cúi đầu.
Động rồi lại động, thấy Bạch Thiến Thiến bị nhét tới chỗ sâu trong cổ họng, anh đành phải nhẹ nhàng cắm thêm vài cái, “Từ từ ăn, bà xã, không nên gấp gáp.”
Anh đi vào một nửa, liền tạm dừng một chút, nhìn khuôn mặt nhỏ vẫn đau đớn đến nhăn lại, “ȶᏂασ lâu như vậy, sao vẫn còn chặt như vậy? ȶᏂασ như thế nào cũng không lỏng ra, bà xã, đừng sợ, anh sẽ nhẹ nhàng.”