"Tỉnh rồi sao." Người đàn ông cười như không cười, ngậm lấy môi Nghiêm Vi, hoa huy*t càng thêm dùng sức co rút lại, kẹp lấy vật thô to, khiến người đàn ông rít vào một hơi, đàn ông buổi sáng là không nên trêu chọc nhất, việc lau súng cướp cò rất dễ xảy ra.
"Anh... Anh... là ai... A..." Nghiêm Vi hét lên một tiếng, người đàn ông cắn vành tai cô, không ngừng liếʍ mυ"ŧ, bắt chước động tác giao hợp, đầu lưỡi của anh đâm vào lỗ tai cô, toàn thân Nghiêm Vi như nhũn ra, nằm liệt trong ngực người đàn ông.
"Tối hôm qua mới làm em cả một đêm, mà giờ em đã quên tôi là ai rồi?" Người đàn ông hừ lạnh một tiếng, cắn một ngụm thật mạnh vào vành tai Nghiêm Vi: "Tần Diệm, nhớ kỹ, tôi là Tần Diệm."
Hai chữ "Tần Diệm" này như nổ tung bên tai Nghiêm Vi, Tần Diệm không phải là chú út của nam chính trong truyện tổng tài bá đa͙σ《Cô Vợ Nhỏ Bỏ Trốn Của Tần Thiếu》mà tối hôm qua cô đọc sao, lúc đó cô đọc truyện này là vì nhỏ nữ phụ độc ác trong đó cùng họ cùng tên với cô, thân là bạch phú mỹ (trắng-giàu-đẹp), lại cứ lì lợm la liếʍ nam chính là thanh mai trúc mã, làm ra biết bao nhiêu chuyện xấu để hãm hại nữ chính, cuối cùng cửa nát nhà tan, công ty Nghiêm gia phá sản, mẹ nữ phụ ác độc này còn bị luân gian đến chết nữa chứ.
Đọc xong kết cục của nữ phụ ác độc, Nghiêm Vi còn phải bức xúc nhổ nước bọt một lần, nếu cô mà là nữ phụ ác độc Nghiêm Vi á hả, chắc chắn sẽ không thắt cổ trên cái cây lệch tán nam chính kia đâu, chú út Tần Diệm của nam chính đẹp trai cao to nhiều tiền, đẳng cấp hơn nam chính không biết phải kể bao nhiêu cho hết, muốn làm thì cũng phải làm Tần Diệm mới bõ, nam chính tính là cái thứ gì, còn chẳng bằng con chó.
Cô chỉ là nhổ vài miếng nước bọt, thế mà mẹ nó xuyên vào sách thật luôn? Tuy rằng cô có nói là muốn làm Tần Diệm, nhưng tốc độ này cũng hơi bị "tia chớp" rồi đấy? Mới ngủ có một giấc thôi mà người đã được đưa đến tận giường rồi.
"A ưm." Nghiêm Vi kêu lên một tiếng, người đàn ông thọc tới điểm mẫn cảm của cô, Nghiêm Vi che miệng lại, nhìn trái nhìn phải như một chú thỏ con.
Tần Diệm bước đến gần buồng tắm lắp kính trong suốt kia, vừa dùng côn th*t bắt nạt hoa huy*t cô, vừa duỗi tay nhéo mạnh lớp thịt non mềm: "Kẻ lừa đảo, nói gì mà từ bỏ, thế mà lại như thế này, làm cả một đêm mà vẫn chặt, cứ tiếp tục như vậy, chắc chắn sẽ mang thai con của tôi."
Nghiêm Vi rêи ɾỉ, thét chói tai, bị làm đến chết đi sống lại, tiếng nước phụt phụt cùng âm thanh bạch bạch bạch khi thân thể va chạm nối tiếp nhau, chờ đến khi Tần Diệm bắn vào trong, Nghiêm Vi đã mệt rã người. . Có gì hot? Chọt thử tгang ++ tгu