Nữ Phụ Ác Độc Trong Văn Mạt Thế? Kiêu Ngạo Được Một Ngày Thì Tính Là Một Ngày

Chương 23: Nhanh nhẹn dùng dị năng tốc độ giết chết xác sống

Trước Sau

break

Chiếc xe của Thẩm Hạc Quy là một chiếc Cullinan màu đen, theo ấn tượng thì hình như xe của anh đã được cải tạo qua, không dễ bị va chạm hỏng.

Xe của Dư Khác và Lâm Hiên cũng không đơn giản, so với việc tùy tiện kiếm một chiếc ngoài đường để lái thì rõ ràng xe của họ an toàn hơn nhiều.

Thẩm Hạc Quy nói với Khương Vân Đàn: “Em ngồi ghế sau đi.”

“Dạ.” Khương Vân Đàn không có vấn đề gì, trực tiếp mở cửa xe ngồi vào.

Ngay khi cô vừa ngồi vào xe, lũ zombie trong bãi đậu xe nghe tiếng liền lảo đảo kéo tới.

Thẩm Hạc Quy và Tiết Chiếu xử lý ba con zombie bên cạnh xe xong, lần lượt lên ghế lái và ghế phụ. Dư Khác và Lâm Hiên cũng làm tương tự, sau khi dọn dẹp xong zombie mới lên xe.

Ba chiếc xe chạy về phía siêu thị gần đó, tiếng xe lăn bánh trên đường thu hút không ít zombie, nhưng họ không có ý định dừng lại đánh nhau với chúng.

Việc cấp bách trước mắt là thu thập đủ vật tư.

Khương Vân Đàn mím môi, cuối cùng vẫn mở miệng nói: “Dị năng của em đã nâng cấp rồi, bây giờ có thể chứa được 5 mét khối đồ vật.”

“Nhanh vậy sao? Viên tinh hạch đó hiệu quả đến thế à?” Thẩm Hạc Quy có chút khó tin, rằng một viên tinh hạch có thể khiến dị năng giả thăng cấp nhanh như vậy.

Không cần hỏi, anh cũng biết năm mét khối mà cô nói là không gian bọn họ có thể chứa đồ. Nếu không, cô đã không nói điều này trước mặt Tiết Chiếu.

Khương Vân Đàn lắc đầu: “Không phải. Sau khi em hấp thụ tinh hạch, tối qua em cứ luyện tập mãi, lấy đồ ra vào khỏi không gian liên tục, tới khi ngủ quên vì mệt lúc nào không hay.”

“Sáng nay tỉnh dậy em mới phát hiện dị năng của mình đã thăng cấp.”

Tuy đây là lời cô bịa ra nhưng việc luyện tập không ngừng giúp dị năng nâng cấp là thật.

Nghe xong lời cô nói, Thẩm Hạc Quy có chút suy nghĩ, trong lòng bàn tay ngưng tụ ra mấy chiếc phi tiêu màu vàng kim.

Anh mở cửa xe, mấy chiếc phi tiêu bay ra ngoài, trúng ngay giữa trán mấy con zombie bên cạnh xe.

Khương Vân Đàn:…

Đây chính là thực lực của người từng ở quân đội sao? Xem ra ở giai đoạn đầu mạt thế, Thẩm Hạc Quy đúng là một cái đùi vàng thực sự, không trách được người ta lại có thể làm nam chính.

Khương Vân Đàn không nghĩ gì thêm, ánh mắt xuyên qua cửa sổ xe, nhìn thấy thành phố chỉ sau vài ngày đã trở nên lụi bại.

Con đường từng sạch sẽ ngăn nắp, giờ đây xe cộ đậu lung tung khắp nơi, vô tình tăng độ khó khi di chuyển. Thậm chí còn có xe đụng nhau, từ xa vẫn lờ mờ trông thấy cảnh tượng thảm khốc lúc đó.

Trên đường còn rải rác rất nhiều đồ đạc, có lẽ ai đó từng ra ngoài tìm vật tư, nhưng lại không thể quay về.

Khoảng bốn mươi phút sau, họ dừng lại tại một siêu thị lớn gần đó.

Tầng một là khu vực đồ trang sức và mỹ phẩm, tầng hai là siêu thị cỡ lớn, tầng ba và bốn là các quán ăn, tầng năm, sáu là khu thời trang, túi xách, giày dép, các tầng phía trên là khu giải trí.

“Chúng ta lát nữa sẽ lên thẳng tầng hai.” Thẩm Hạc Quy cầm bộ đàm nói.

Nhưng xe họ vừa dừng lại, lũ zombie nghe tiếng liền kéo tới bao vây.

Gương mặt nát bấy, đầy máu của chúng dán vào cửa xe, đập liên hồi vào cửa sổ. Gương mặt chúng vừa rời khỏi cửa sổ xe, trên kính lập tức để lại dấu vết mờ nhòe hình mặt người.

Khương Vân Đàn:…

Thẩm Hạc Quy trầm giọng nói: “Vân Đàn, em đừng xuống xe vội.”

Nói xong, anh bất ngờ mở cửa xe, đẩy con zombie dựa vào cửa ra ngoài, rồi dứt khoát giết luôn con zombie bên tay phải.

Tạ Chiếu cũng làm động tác tương tự, xuống xe.

Thấy họ đã xử lý hết zombie bên cạnh xe, Khương Vân Đàn lặng lẽ cầm lấy cây dậy sắt bên cạnh, mở cửa xe bước ra.

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc