Nữ Phụ Ác Độc Trong Văn Mạt Thế? Kiêu Ngạo Được Một Ngày Thì Tính Là Một Ngày

Chương 16: Sau này chỉ coi anh là anh trai ruột

Trước Sau

break

“Vì vậy, anh yên tâm, nếu sau này anh thích ai, em sẽ không phản đối đâu. Ngược lại, em sẽ thật lòng chúc phúc cho hai người.”

Nói rồi, cô giơ một tay đặt bên tai làm dáng thề thốt: “Em cam đoan, từ nay về sau nhất định sẽ chỉ coi anh là anh trai ruột. Tuyệt đối không làm ra những chuyện quá đáng như trước nữa.”

Không phải là cô cố ý thay đổi để lấy lòng nam nữ chính mà là cô cảm thấy, những hành vi trước đây của nguyên chủ thật sự không cần thiết.

Tất nhiên, phẩm chất tuyệt vời “Ngang ngược càn rỡ” này cô vẫn sẽ giữ lại. Dù sao, trong mạt thế, nói lý lẽ là vô dụng.

Nghĩ đến đây, Khương Vân Đàn không khỏi tự khen mình trong lòng, khả năng thích nghi của mình quá tốt, đã nhanh chóng thích nghi được với cuộc sống tận thế. Hoàn toàn không nhắc đến nỗi sốc và sợ hãi khi chứng kiến xác sống xé xác người sống hôm nay.

Thẩm Hạc Quy nghe cô nói xong, cứ cảm thấy có chỗ nào đó không đúng, nhưng lại không thể nói rõ là chỗ nào.

Anh chỉ đành nói: “Em hiểu là được rồi, về nghỉ ngơi trước đi. Ngày mai còn phải ra ngoài thu thập vật tư, nhớ thử hấp thụ tinh hạch xem có tác dụng với dị năng không gian không.”

“Vâng, vậy em đi trước.” Khương Vân Đàn nói xong bèn xoay người ra ngoài.

Vừa mở cửa, liền đối mặt với ánh mắt của Lâm Thính Tuyết và Hạ Sơ Tĩnh.

Hạ Sơ Tĩnh lẩm bẩm một câu: “Nói chuyện gì mà lâu vậy, cô nam quả nữ ở chung một phòng, còn không biết là làm cái gì bên trong nha.”

“Đầu cô quấn khăn vải bó chân à? Tôi nói chuyện với người nhà mình, liên quan gì đến cô.” Khương Vân Đàn nói xong thì bước thẳng về hướng phòng mình.

Cô còn nghe thấy giọng khuyên nhủ dịu dàng của Lâm Thính Tuyết ở đằng sau: “Tiểu Tĩnh đừng nói nữa, chỉ là bàn chuyện thôi, có thể có gì được chứ.”

Cô ta cúi mắt xuống. Nếu nói Thẩm Hạc Quy gọi Dư Khác và những người khác tới bàn chuyện thì cô ta còn tin, chứ Thẩm Hạc Quy mà có thể bàn được gì với loại phụ nữ ngực to óc bằng quả nho như Khương Vân Đàn chứ?

Khương Vân Đàn không để ý tới bọn họ, cô còn có việc quan trọng hơn phải làm.

Vừa vào phòng, việc đầu tiên cô làm là khóa trái cửa lại.

Tiến Bảo đã gào thét trong đầu cô từ lâu.

【Ký chủ, tinh hạch trong cơ thể xác sống có thể đổi thành tiền vị diện trong hệ thống. Loại tinh hạch cấp 0 này chỉ đổi được 10 đồng vị diện, còn tinh hạch cấp 1 thì được 100 đồng.】

Khương Vân Đàn: “Tiến Bảo, ta bỗng cảm thấy bọn mi lần này lương thiện thật đấy, ta còn tưởng tinh hạch cấp 0 chỉ đổi được 1 đồng vị diện thôi chứ.”

“Nếu bọn mi mà định giá tinh hạch cấp 0 bằng 1 đồng vị diện thì đúng là gian thương rồi, không phải hệ thống bình thường nữa. Dù sao những tinh hạch này cũng là thứ được móc ra từ đầu xác sống, hơn nữa không phải con nào cũng có. Mà xác sống là do người biến thành…”

Nói đến đây, Khương Vân Đàn dừng lại một chút, rồi chuyển ý nói: “Ta đột nhiên cảm thấy tinh hạch cấp 0 cũng xứng đáng đổi được 100 đồng vị diện.”

Tiến Bảo kêu to:【Cô là bà cô của tôi chắc! Sao có thể đổi cho cô 100 vị diện tệ được, đó là tỷ lệ quy đổi thấp nhất của linh thạch ở vị diện tu chân đấy! Mà tỷ lệ quy đổi ở thời hiện đại là một đổi một, những vị diện đặc biệt như thời niên đại hay thế giới thú nhân thì tỷ lệ quy đổi sẽ cao hơn một chút.】

Khương Vân Đàn lại hỏi: “Vậy tức là, ký chủ có thể không cần thông qua giao dịch với người khác, mà dùng một số thứ để đổi lấy tiền vị diện từ hệ thống đúng không?”

Tiến Bảo:【Cũng không hoàn toàn là vậy. Nếu muốn đổi tiền vị diện từ hệ thống thì chỉ có thể dùng loại tiền tệ của thế giới đó. Sau này tinh hạch sẽ trở thành tiền tệ trong mạt thế, nên hệ thống ở vị diện mạt thế chỉ thu tinh hạch thôi.】

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc