Vẻ mặt Zeus tủi thân hỏi: “Làm hại tôi nhớ em như vậy.”
“Cậu nhớ con gái nhà tôi làm gì! Tôi cảnh cáo cậu, con gái của tôi đã gả chồng rồi, cậu cũng không được tới làm phiền con bé!”
Mẹ Mạch đẩy Mạch ŧıểυ Miên ra phía sau, dáng vẻ lời lẽ chính đáng nói với Zeus.
“Thì ra dì chính là mẹ của ŧıểυ Mạch thân ái sao, trông dì quả đúng là trẻ trung xinh đẹp, nhìn qua cứ tưởng là chị của ŧıểυ Mạch ấy.”
Zeus nháy đôi mắt đào hoa màu nâu kia của anh ta, chớp mắt nhìn mẹ Mạch nói.
Mẹ Mạch nào đã từng được một cậu đẹp trai nhìn và khen ngợi như vậy chứ?
Sự cảnh giác và phòng bị vừa rồi đối với anh ta, cũng lập tức sụp đổ, vẻ tươi cười cũng liền bày ra ở trên mặt: “Thật vậy à? Dì thật sự nhìn qua giống như chị của ŧıểυ Miên?”
“Dì nhìn qua còn chưa đến bốn mươi tuổi, chắc là dì kết hôn sớm rồi sinh em Mạch phải không ạ.”
Zeus đối đãi với các bác gái đều rất có kinh nghiệm, cái miệng kia còn ngọt hơn cả Phùng Quang Hiển.
“Nào có nào có, dì cũng đã sắp sáu mươi tuổi rồi, già rồi già rồi.”
Mẹ Mạch được khen đến nỗi trong lòng nở hoa.
“Chẳng phải Trung Quốc có câu nói, gọi là vẫn còn phong độ gì đó sao? Cháu thấy dì đây quả thật là vẫn còn có sự quyến rũ của người phụ nữ, nếu dì không phải là mẹ của em Mạch, cháu còn muốn theo đuổi dì ấy.”
Zeus tiếp tục nói năng ngọt xớt.
Mẹ Mạch vui vẻ đến nỗi không khép được miệng.
Cha Mạch ở bên cạnh đen mặt, trợn trắng mắt.
Cùng một câu nói tương tự nhau, từ trong miệng Phùng Quang Hiển nói ra, làm cho người ta cảm thấy vô cùng thoải mái và được ca ngợi, nhưng mà, từ trong miệng của Zeus này nói ra, hơn nữa ánh mắt kia của anh ta, nhìn qua làm cho người ta có loại cảm giác không có chuyện gì mà lại ân cần, không phải kẻ gian thì cũng là trộm.
Điều này làm cho ấn tượng tốt của Mạch ŧıểυ Miên đối với anh ta, cũng không còn sót lại chút nào.
Cảm thấy cực kỳ muốn cách xa khỏi loại người này.
“Zeus, tôi cùng cha mẹ tôi vẫn còn chuyện phải làm, cũng không thể hàn huyên được với anh.”