“Không phải không thích hợp, là không xuống giường được.
” Mạch ŧıểυ Miên cười khổ, đưa tay vỗ hai chân của mình nói: “Trước mắt hai chân của tôi đã không thể bước đi nữa.
”
“Cái gì?” Phùng Quang Hiểu cực kỳ hoảng sợ, anh ấy xốc chăn mền của cô lên, nhìn hai chân của cô hỏi: “Chẳng lẽ chân cũng bị thương?”
Kiều Minh Húc có hơi không vui, anh lại lần nữa đắp chăn lên đùi ŧıểυ Miên: “Cô ấy sẽ lạnh đấy.
”
Mạch ŧıểυ Miên mím môi không nói lời nào.
“Chị, chân của chị thế nào? Không phải chị chỉ là bị thương ở đầu sao? Vì sao không thể bước đi?” Mạch Đồng Đồng rất căng thẳng nói.
“Có chút trục trặc.
” Mạch ŧıểυ Miên cười nhàn nhạt.
Mạch Đồng Đồng không hiểu nhìn cô.
Phùng Quang Hiển ra hiệu cho Kiều Minh Húc đi ra ngoài hành lang cùng anh ấy, có chuyện riêng muốn nói.
Kiều Minh Húc đại khái cũng biết anh ấy muốn nói gì nên bèn đi theo anh ấy ra ngoài.
“Minh Húc, Mạch Tử rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Vừa rồi Lãnh Kiều Thi gọi điện cho tôi nói trông thấy hai người các cậu ở bệnh viện, nói cậu còn cõng Mạch Tử, Mạch Tử trông có vẻ hình như bệnh nặng.
”
Phùng Quang Hiển rất lo lắng nhìn Kiều Minh Húc hỏi thăm: “Vì sao đầu em ấy lại bị thương nặng, vì lại sao dẫn tới không thể bước đi?”
Thì ra Phùng Quang Hiển vừa rồi đang vui cùng một ngôi sao nhỏ, kết quả nhận được điện thoại của Lãnh Kiều Thi, ngay từ đầu anh ấy còn rất không kiên nhẫn hỏi: “Có chuyện gì? Không có việc gì tôi cúp.
”
“Tôi đương nhiên không có chuyện gì cần tìm anh, có điều tôi chỉ muốn nói với anh, bạn tốt Mạch ŧıểυ Miên của anh bây giờ đang ở trong bệnh viện, tôi vừa mới trông thấy Kiều Minh Húc cõng cô ấy, trông dáng vẻ rất nghiêm trọng.
Phùng Quang Hiển nghe xong lập tức đẩy ngôi sao nhỏ trong ngực ra, chạy vội tới bệnh viện.
Ngay từ đầu, anh ấy còn tưởng rằng Lãnh Kiều Thi đang lừa anh.
Trông thấy mẹ Mạch ở hành lang bệnh viện, truy hỏi tình huống Mạch ŧıểυ Miên.
Mẹ Mạch cũng không nói ra nguyên nhân, chỉ nói là đầu ŧıểυ Miên bị người ta đánh bị thương, bây giờ mới tỉnh lại, không thể đi được.
Kiều Minh Húc có chút thở dài một hơi nói: “Tôi cũng nói cho cậu biết, nhưng xin cậu sau này cố gắng đừng hỏi nguyên nhân gì đó trước mặt cô ấy.
Cô ấy rốt cuộc lúc nào có thể đứng lên, còn là một ẩn số mờ mịt.
”
Kiều Minh Húc cũng lập tức nói sơ lược một lần vụ án chặt xác của Trình Đông Thành cho đến chuyện cô bị cha mẹ nhà họ Mạch tổn thương muốn cô chết theo cho Phùng Quang Hiển nghe.
Tức giận là người nhà họ Trình, từng người đều biến thái, thế mà để ŧıểυ Miên chịu đựng tàn khốc như vậy.
Đau lòng là ŧıểυ Miên, sợ cô không thoát khỏi bóng ma này, cũng không đứng lên nổi nữa.
“Minh Húc, tôi biết, tôi cũng không tư cách nói những lời này với cậu, sự quan tâm của tôi với ŧıểυ Miên cũng vượt qua sự quan tâm với bạn bè, nhưng tôi vẫn hy vọng cậu có thể giúp cô ấy đứng lên.