Trực giác mách bảo anh rằng Mạch ŧıểυ Miên sẽ không bao giờ làm ra chuyện như thế này được.
Anh muốn nói thay Mạch ŧıểυ Miên, nhưng lại sợ Lâm Ngọc khó chịu hơn, đành im lặng không nói thêm gì nữa.
Bác sĩ kịp thời chạy tới, ngồi xổm xuống cẩn thận xem xét vết thương ở chân của Lâm Ngọc, giúp cô ta xoa bóp một lát, đỡ hơn nhiều.
“Thử đi đi lại lại một vòng xem sao.”
Bác sĩ nói với Lâm Ngọc.
Kiều Minh Húc đưa tay đỡ Lâm Ngọc dậy.
Lâm Ngọc mềm nhũn dính sát lại gần anh, thử đi mấy bước, thấy không có vấn đề gì nữa, chỉ là lưng và mông vẫn còn hơi đau sau cú ngã.
Bác sĩ thấy cô ta không có vấn đề gì nữa, liền chào tạm biệt rồi ra về.
“Ngọc Ngọc, em còn khó chịu ở đâu nữa không? Anh đưa em về.”
Kiều Minh Húc nhìn thấy Lâm Ngọc đã có thể đi lại được, bèn buông bàn tay đang đỡ cô ta ra.
“Minh Húc à, mông và lưng còn đau quá, em có thể đến nhà anh nghỉ ngơi một chút được không?”
Lâm Ngọc vươn tay ra, nắm lấy cánh tay của anh, cả người mềm nhũn tựa vào người anh, nhíu đôi mày thanh tú lại, nũng nịu hỏi.
“Hay là ngồi ở đây nghỉ ngơi một lát cũng được.”
Kiều Minh Húc chỉ vào một băng ghế dài bên đường nói.
“Em không muốn đâu, em muốn vào nhà anh ngồi một chút. Minh Húc à, em chỉ muốn xem thử, ngôi nhà mà chúng ta đã cùng nhau thiết kế, bây giờ thực tế hiệu quả trông như thế nào rồi thôi, anh còn chưa cho em xem đâu đấy.”
Lâm Ngọc chu cái miệng nhỏ nhắn nói.
Trong lòng Kiều Minh Húc xẹt qua một chút bất đắc dĩ, nhưng cuối cùng vẫn gật đầu.
Khi Lâm Ngọc thấy anh đồng ý, liền thật kích động mà kéo cánh tay anh, muốn cùng anh quay trở về số 1 Hoàng Uyển.
“Ngọc Ngọc à, quan hệ bây giờ của chúng ta không thể như vậy được đâu.”
Kiều Minh Húc rút bàn tay đang giống như dây leo bám vào cánh tay anh, giữ một khoảng cách nhất định với cô ta.
“Minh Húc à, chúng ta mới thật sự là người yêu của nhau, đây là chuyện ai cũng biết mà, sao lại không tiện cơ chứ?”
Lâm Ngọc vô cùng bất mãn nói.
“Ngọc Ngọc à, đừng tùy hứng như vậy chứ, bây giờ tất cả mọi người đều biết anh là một người đàn ông đã có gia đình.”
Kiều Minh Húc nghiêm túc nói: “Cho đến khi anh giải trừ được hôn ước với ŧıểυ Miên, những hành động thân mật của anh với em ở nơi công cộng đều là không thích hợp.”
“Ở nơi riêng tư, anh cũng không có hành động thân mật gì với em cả mà.”