Nụ Hôn Rực Rỡ Vào Mùa Xuân

Chương 24:

Trước Sau

break

"Anh, đây là tiền thưởng em thường để dành, trong đó có khoảng 200.000, mật khẩu là 570329, anh có thể dùng để mua quà cho bà nội, còn lại cứ trả lại cho em."

“Sinh nhật bà nội, em ở bên cạnh bà là được rồi, không cần mua quà đắt như vậy.”

Ngu Chi cũng rất cố chấp: "Em muốn mua đồ tặng cho bà nội.”

Phó Thời Thâm thấy không lay chuyển được cô, đưa tay nhận lấy thẻ của cô.


 

-


 

Nửa tháng sau, sinh nhật lão phu nhân.

Lúc Ngu Chi đi học về vào cửa, gặp người một nhà Ngu Chính Thanh.

Ngu Chính Thanh sau khi nhìn thấy Ngu Chi, sắc mặt biến đổi.

“Sao con lại ở chỗ này?”

Mẹ Ngu Hân Nghiên Liễu Như Mai ở bên cạnh châm ngòi thổi gió nói: "Chính Thanh, anh nói xem nha đầu này không phải là biết chúng ta hôm nay sẽ tới nơi này, cho nên cố ý tới nơi này tìm anh sao? Muốn thừa dịp nhiều người như vậy, buộc anh đón nó về nhà.”

Ngu Hân Nghiên nói giúp: 

"Ba, hôm nay chúng ta phải lưu lại ấn tượng tốt trước mặt Phó lão thái thái, cũng không thể để vì chị ấy mà sinh nhật Phó lão thái thái bị phá hư.”

Ngu Chính Thanh trước kia rất thích đứa con gái này, thông minh lại đáng yêu, thế nhưng từ sau khi Liễu Như Mai vào cửa, hắn bắt đầu không thích Ngu Chi, thấy thế nào cũng không vừa mắt.

Bây giờ biết được Ngu Chi còn gây chuyện trong trường hợp này, Ngu Chính Thanh lại càng mất kiên nhẫn.

“Ngu Chi, còn không mau đi.”

Ngu Chi không để ý tới lời của bọn họ, thậm chí ngay cả chào hỏi cũng lười chào hỏi, trực tiếp về nhà.

Nhưng Ngu Chính Thanh lại tức giận.

Hắn không cho phép Ngu Chi phá hỏng kế hoạch hôm nay của hắn, lớn tiếng quát: "Ngu Chi, cô có đi hay không, có chuyện gì chúng ta về nhà lại nói.”

Ngu Chi vẫn không để ý tới hắn.

Ngu Chính Thanh trực tiếp nắm lấy cổ tay cô.

Ngu Chi vốn tinh tế, cánh tay gầy yếu bị Ngu Chính Thanh bóp như vậy, một vòng tròn màu đỏ dễ thấy xuất hiện ở trên cánh tay.

Bên cạnh đã có rất nhiều người nhìn qua, Ngu Chính Thanh muốn nhanh chóng giải quyết xong chuyện rách nát này, cho nên lực trên tay dần dần tăng thêm.

 

Ngu Chi cau mày, rõ ràng rất đau, cố gắng nhịn đau cũng không rên một tiếng.

Cho đến khi giọng nói giận dữ của bà lão vang lên.

“Ngu Chính Thanh, anh đang làm gì vậy?”

Ngu Chính Thanh ngại ngùng giải thích: "Phó lão thái thái, đây là một chút việc nhà, tôi lập tức xử lý, sẽ không quấy rầy thọ yến của ngài.”

Lão thái thái lớn tiếng quát: 

"Tôi  mặc kệ chuyện nhà anh, lập tức thả cháu gái bảo bối của tôi ra, nếu không ngươi cút ra ngoài cho tôi.”

Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người có mặt đều kinh ngạc.

Ngu Chính Thanh cũng kinh ngạc.

Ngu Chi đi tới trước mặt lão thái thái, lão thái thái đau lòng hỏi: "Thế nào, có đau không?”

Nhìn vòng cổ tay đỏ của cô bé, lão thái thái đau lòng vô cùng.

Ngu Chi thấp giọng đáp: "Không có việc gì bà nội, con không đau.”

“Người lớn như vậy, lại ra tay với một tiểu cô nương như vậy, nói ra cũng không sợ làm cho người ta chê cười.”

Lão thái thái vừa mắng vừa gọi Phó Thời Thâm tới.

“A Thâm, con đưa Chi Chi đi bôi thuốc đi.”

“Con biết rồi, bà nội.”

Ngu Chi ngoan ngoãn đi theo phía sau Phó Thời Thâm.

Lúc bôi thuốc, Ngu Chi vẫn cau mày cũng sắp nhăn thành một cục, cũng không lên tiếng.

Phó Thời Thâm hỏi: "Bọn họ vừa mới bắt nạt em như vậy, sao không gọi mọi người?”

Ngu Chi trả lời: "Sợ quấy rầy thọ yến của bà nội, hơn nữa em cũng không đau, không phải chuyện gì lớn.”

So với trước đây lúc Liễu Như Mai đánh cô, đây thật sự là chuyện rất nhỏ.

Đáy mắt Phó Thời Thâm hiện lên một tia gợn sóng.

“Về sau đừng cậy mạnh như vậy, có Phó gia làm chỗ dựa cho em, không ai có thể bắt nạt em.”

“Em biết rồi.”

 

Ngu Chi trước kia không tin những lời này, cũng không tin người Phó gia sẽ thật lòng đối tốt với cô, nhưng cô hiện tại có thể hoàn toàn tin tưởng người Phó gia thật lòng đối tốt với cô.

Mà giờ phút này, bên ngoài đang bàn tán xôn xao.

“Phó lão thái thái sao lại có thêm một cháu gái, là của chú hai hay chú ba?”

“Các anh vừa rồi là không thấy tư thái khi đến của  Phó lão thái thái, vậy mà trực tiếp bảo Ngu Chính Thanh cút, có thể thấy được vị trí tiểu nha đầu kia ở trong lòng lão thái thái quan trọng cỡ nào.”

“……”

Ngu Chính Thanh hiển nhiên cũng rất hoảng loạn, vốn hắn muốn bám lấy cây đại thụ Phó gia này, nhưng bây giờ thì sao?

Hắn đối với Liễu Như Mai bên cạnh răn dạy nói: "Nhìn xem chuyện tốt  cô làm”


 

Cửu Nhất có lời muốn nói:

Phó Cẩu suốt đêm nghĩ kế hoạch báo thù :D


 

Liễu Như Mai cũng tỏ vẻ mình rất bất đắc dĩ.

“Đây là tình huống gì? Con bé Ngu Chi kia như thế nào đột nhiên gọi Phó lão thái thái là bà nội?”

Mà Ngu Hân Nghiên giờ phút này đã ghen tị không thôi.

Phó lão thái thái che chở cô như vậy, anh hai Phó gia còn bôi thuốc cho cô, Ngu Hân Nghiên hiện tại tựa như một thùng thuốc nổ, hận không thể đem tất cả mọi người nổ chung.

“Được rồi, đừng nói nữa, đi hỏi lão Chúc là biết.”

Ngu Chính Thanh tìm được cháu họ của Phó lão thái thái Chúc Ân Sơn.

“Ân Sơn lão đệ, đây là tình huống gì, Phó gia như thế nào đột nhiên có thêm một cháu gái?”

Chúc Ân Sơn giải thích với hắn: "Chính Thanh lão đệ, tôi cũng vừa mới biết, trước đó vài ngày một người bạn của lão thái thái qua đời, sau đó đem cháu ngoại của mình giao cho lão thái thái nuôi dưỡng, lão thái thái rất thích đứa cháu gái này, hiện tại cô bé chính là bảo bối của lão thái thái.”

Nghe xong toàn bộ sự việc, Ngu Chính Thanh vừa vui vẻ vừa sầu não.

Vui vẻ chính là Ngu Chi dù sao cũng là con gái ruột của hắn, về sau nói không chừng hắn có thể dựa vào Ngu Chi leo lên cây đại thụ Phó gia này.

Nhưng hắn lại rất sầu não, dù sao nhiều năm như vậy mình cũng không quan tâm đứa con gái  này, hơn nữa vừa rồi còn đối với Ngu Chi như vậy.

Nhất thời nửa vời đoán chừng cũng là dỗ không tốt.

Ngu Chính Thanh càng nghĩ càng tức giận, đối với Liễu Như Mai sinh một trận chán ghét, vừa rồi nếu không phải Liễu Như Mai nói như vậy, hắn căn bản sẽ không làm ra chuyện đó, tạo thành loại hậu quả hiện tại này.

Liễu Như Mai tức giận, trực tiếp đi sang bên cạnh.

Ngu Hân Nghiên cũng không tiếp tục ở chỗ này, sợ bị mắng.

Lúc này Chúc Song Song tìm tới.



 

break
(Cao H)Câu Dẫn Cầm Thú Giáo Sư Nhà Bên
Ngôn tình Sắc, Sủng, HIện Đại
Cùng Trúc Mã Luyện Tập Kỹ Năng
Ngôn tình Sắc, Sủng
(Cao H) Không Xuống Được Giường
Ngôn tình Sắc, Sủng
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc