Nụ Hôn Rực Rỡ Vào Mùa Xuân

Chương 19:

Trước Sau

break

Chờ ngày sau lớn lên, không biết sẽ khánh thành bộ dáng yêu nghiệt gì.

Sợ cô gái chờ lâu, Phó Thời Thâm mở miệng nói: "Tôi đưa cô ấy về nhà trước, lát nữa sẽ đến tìm hai người.”

Trên xe, Ngu Chi ôm một cái hộp nho nhỏ đặt ở trong ngực.

Thấy thế Phó Thời Thâm tò mò hỏi: "Đây là cái gì?”

Ngu Chi giải thích: "Mang điểm tâm cho Tiểu Ngũ, lúc vừa mới ra cửa em đã đáp ứng em ấy.”

Phó Thời Thâm cảm thấy cô bé rất thân thiết, cũng khó trách bà cụ thích, mỗi lần gọi điện thoại đều không nhịn được khen cô vài câu.

Ngu Chi ngay từ đầu là đang nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ, nhìn một hồi cơn buồn ngủ đánh úp lại, híp mắt trên xe Phó Thời Thâm.

Phó Thời Thâm giảm tốc độ xe, lái xe chậm lại.

Anh nhìn Ngu Chi một cái.

Ngu Chi nheo mắt, lông mi giống như cánh bướm hơi cuộn lên, khuôn mặt trắng nõn nhẵn nhụi còn có thể thấy rõ lông tơ trên mặt.

Vài sợi tóc buông lỏng buông xuống trên vai, gió nhẹ thổi qua, lại thổi vào trên mặt của cô.

Ngu Chi như cau mày như thể giấc mơ, nhíu mày một cái.

Phó Thời Thâm nhẹ nhàng giúp cô vén tóc lên, để cô tiếp tục ngủ.

Vốn mười phút là có thể về đến Phó gia, hôm nay anh lại đi mất nửa giờ.

Đến nhà cũ, Ngu Chi cũng tỉnh ngủ.

“Đến rồi, cảm ơn anh hai.”

Ngu Chi vừa mới tỉnh ngủ, trên mặt mang theo lộ ra một vẻ  ngây thơ không rành thế sự, cô vẫy tay với Phó Thời Thâm, sau đó nhẹ nhàng xuống xe..

Phó Minh Minh nghe được tiếng ô tô gầm rú, vội vàng chạy clon ton ra ngoài, nhìn thấy Ngu Chi ở cửa, Phó Minh Minh vui vẻ nói: "Chi Chi tỷ, tỷ đã trở lại.”

Phó Thời Thâm cũng không ở nhà, xoay người đi tìm bọn Lương Dập.

Phó Minh Minh tò mò nói: "Ai, vừa rồi hình như là xe của anh hai.”

Ngu Chi giải thích: "Ừ, lúc ăn cơm gặp anh hai, sau đó anh hai đưa chị về.”

Phó Minh Minh nhếch miệng cười nói: "Em nói, bảo sao chiếc xe kia sao lại quen mắt như vậy.”

 

……….

 

Hội sở Lưu Kim.

Lúc Phó Thời Thâm chạy về, Lương Dập và Chu Bắc Triệt đang chơi bi - a.

Chu Bắc châm chọc: "Tên này bây giờ chơi bi - a cũng quỵt nợ, đáng tiếc tôi đã để hắn bắn mấy phát, hắn cũng không thắng được.”

Lương Dập ném gậy bi - a cho Phó Thời Thâm: "Tiểu tử này quá kiêu ngạo, cậu tới, đánh bại tinh thần của hắn.”

Phó Thời Thâm tiếp nhận gậy bi - a, thân thể hơi cúi người, một tay cầm gậy trước, một tay cầm gậy sau, ánh mắt nhìn thẳng phía trước, lại dùng sức đâm một cái.

“Vào rồi.”

Lương Dập vỗ tay: "Bóng tốt.”

Phó Thời Thâm lại liên tiếp tiến thêm vài bước, Chu Bắc bất đắc dĩ nói: "Một mình cậu có thể đánh trọn ván rồi.”

Lúc này Lương Dập cũng không chê cười Chu Bắc Cách, ngược lại cùng hắn phân tích: "Cậu nói xem tiểu tử này có phải quá nghịch thiên hay không, mặc kệ chơi cái gì cũng mạnh hơn một chúng ta. May mắn tôi hiện tại không phải đối thủ cạnh tranh của hắn, bằng không tôi phải lo lắng đến ngủ không được.”

Lương Dập và Chu Bắc Cách đều là kế thừa gia nghiệp sau khi tốt nghiệp, chỉ có Phó Thời Thâm, để một tập đoàn Phó thị lớn như vậy cũng không cần, nhất định phải tự mình đi ra ngoài gây dựng sự nghiệp.

Gây dựng sự nghiệp thì thôi, lúc này mới một hai năm đã trở lên mạnh như vậy, thậm chí lập tức sẽ tiến quân vào thị trường nước ngoài, mạnh đến dọa người.

Chu Bắc Triệt vỗ vỗ vai Phó Thời Thâm, cũng may mắn nói: "May mà chúng ta là bạn bè, nếu không tôi cũng sợ bị cậu ăn đến xương cốt cũng không còn."

"Khoa trương, hai nhà các ngươi dù sao đều là xí nghiệp trăm năm, cũng không phải như vậy ăn mất, bất quá tốn chút tâm tư cũng không phải không thể."

“…”

Lương Dập im lặng nói: "Tôi  khuyên cậu làm người đi, để lại cho người khác chút đường sống, bằng không trên đời này chỉ còn một mình cậu cũng không có ý nghĩa gì.”

Phó Thời Thâm dùng sức lau mũi gậy, tùy tiện đâm về phía trước một cái, lại vào.

Chu Bắc Triệt buông gậy xuống: "Không có cách nào chơi.”

Lương Dập cũng không đáp ứng: "Đừng, cậu vừa rồi không phải là đối với tôi như vậy sao, cậu cứ tiếp tục đi.”

Chu Bắc Triệt đã nằm xuống sô pha: "Đừng, nghỉ ngơi một lát.”

Lương Dập đột nhiên nghĩ đến điều gì, mở miệng nói với Phó Thời Thâm: "Đúng rồi, suối nước nóng tôi xây trên Cửu Long Sơn đã hoàn thành, cậu có muốn gọi mấy tiểu tử nhà các cậu tới đây chơi không?"

Lương Dập cùng Chu Bắc Cách đều là con một, gia tộc cũng không có anh chị em gì, không giống Phó Thời Thâm, có nhiều em trai như vậy.

Phó Thời Thâm thản nhiên đáp: "Có thể, lát nữa tôi hỏi bọn họ.”

 

-

 

Sáng thứ hai.

Ngu Chi vừa tới trường, Lương Bội liền lôi kéo cô trêu chọc.

“Ha ha ha ha ha......”

Còn chưa nói một câu, đã cười không ngừng.

Lương Bội trì hoãn một hồi lâu, mới tỉnh táo lại nói:

 "Chi Chi, cậu không biết, cậu ngày đó không đi hoàng gia KTV thật sự là quá đáng tiếc ha ha..."

“Có chuyện gì vậy?”

Lương Bội miêu tả sinh động như thật cảnh tượng ngày đó cho cô.

"Ngày đó chúng ta không phải nói Ngu Hân Nghiên mời khách sao, nhưng là đồ vật ở hoàng gia KTV lại rất đắt, là thật sự đắt, sau đó mọi người thật vất vả đi một chuyến, đương nhiên là chọn đồ càng đắt, kết quả... Ha ha ha ha..."

Kết quả Ngu Hân Nghiên vẫn đi theo sau mông người ta, một hồi nói cái này không ngon, một hồi nói cái kia không ngon, dù sao cũng không cho mọi người lấy.

"Cuối cùng tất cả mọi người chơi không vui vẻ, Ngu Hân Nghiên có thể là sợ ảnh hưởng hình tượng của mình, vì vậy về sau cũng không quan tâm."

"Cậu là không thấy, thời điểm cô ta đi trả tiền, cả người biểu tình đều đen thành cái dạng gì ha ha..."

“Thật sự là tự làm tự chịu.”

Ngu Chi vốn không muốn tiếp tục dây dưa với Ngu Hân Nghiên, ai ngờ Ngu Hân Nghiên luôn quấn lấy cô không buông.

Lúc này, trong phòng khiêu vũ.

Mặt Ngu Hân Nghiên quả thực còn đen hơn cả bầu trời âm u kia.

Hà Lâm ở bên cạnh hỏi: "Hân Nghiên, cậu làm sao vậy? Tuần trước không phải bảo Ngu Chi mời khách sao, sao cậu còn không vui?”

Ngu Hân Nghiên tức giận nói: "Cậu còn không biết xấu hổ nói, đều do cậu đưa ra chủ ý không đâu vào đâu. Hôm đó cơm nước xong, Ngu Chi và Lương Bội lại hợp tác hãm hại tôi một trận, nói tôi mời mọi người đi KTV hoàng gia chơi, nơi đó đắt như vậy, cậu có biết tốn bao nhiêu tiền của tôi không?”


 

break
Hẹn Tình Với Người Nổi Tiếng
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Gả Cho Nam Thần
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Đàn Anh Cứ Muốn Tôi
Ngôn tình Sắc, Sủng,Nữ Cường
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc