Tóc của Thái Quế Hoa ướt sũng bị người ta kéo ra, cô ta khóc đến khàn cả giọng tố cáo Tô Mi:
"Tô Mi, cô ỷ vào Hoắc Kiến Quốc có địa vị mà tùy tiện bắt nạt người trong khu tập thể, tôi nói cho cô biết, chuyện này chưa xong đâu."
“Mọi người đều biết, Tô Mi là một tai họa của khu tập thể chúng ta, theo tôi thì nên đuổi cô ta về quê mới phải, mọi người nói có đúng không?”
Lời nói này quả thật rất khôn khéo, rõ ràng là mâu thuẫn giữa hai người, nhưng Thái Quế Hoa chỉ bằng một câu nói đã đẩy Tô Mi vào thế đối lập với cả khu tập thể.
Có hai người không có đầu óc nghe Thái Quế Hoa châm ngòi như vậy thì gật đầu lia lịa, như thể lời Thái Quế Hoa nói đã trúng tâm can họ.
“Ồ!" Tô Mi lại chẳng bận tâm gật gật đầu.
Không phải là tìm Hoắc Kiến Quốc cáo trạng đuổi cô về quê sao? Vốn cô và Hoắc Kiến Quốc cũng sắp ly hôn, còn cần quan tâm chuyện này làm gì?
Tô Mi thậm chí còn chẳng buồn biện minh cho mình. Cô biết định kiến là một thứ rất đáng sợ, với danh tiếng của nguyên chủ, dù lúc này cô có nói gì đi nữa thì người khác cũng sẽ không tin.
Không ngờ Tô Mi không giải thích, bà lão hàng xóm lại đứng ra giải thích thay Tô Mi:
"Thái Quế Hoa, cái tật nói xấu sau lưng người khác của cô khi nào mới hết được, nói người ta là mầm họa của cả khu chẳng lẽ cô không phải?"
“Vừa rồi lúc cô và Tô Mi cãi nhau, tôi đứng ở góc tường nghe hết rồi đấy. Cô gọi Tô Mi là phu nhân sư trưởng , lại còn xúi giục Tô Mi đừng làm việc nhà, đừng giặt quần áo.”
“Cô nói càng lúc càng quá đáng, cuối cùng cãi không lại định lao vào đánh người. Chỉ vì cô gầy nên mới không đánh lại cô ấy thôi, chứ không phải ai khóc là người đó có lý.”
“Tô Mi cả ngày đều không ra cửa, làm sao cô ấy biết nhà nào mua thịt, nhà nào mua mì. Chẳng phải do cô qua nhà cô ấy nói sao.”
“Chính cô không có ý tốt bị Tô Mi phát hiện, giờ lại còn làm bộ làm tịch. Tôi thấy người nên bị đuổi đi nhất là loại người hay nói xấu như cô."
Bà lão vừa dứt lời, ánh mắt của những người xung quanh nhìn về phía Thái Quế Hoa bỗng trở nên đầy hàm ý sâu xa.
Người bị Tô Mi cướp mì nhớ lại, lúc mình cầm bát mì về đúng lúc đụng phải Thái Quế Hoa.
Người bị Tô Mi cọ cơm cũng nhớ ra, lúc mình nấu cơm, Thái Quế Hoa đi ngang qua cửa thăm dò nhìn trộm.