Niềm Khao Khát Duy Nhất

Chương 65

Trước Sau

break

Nhiếp Văn: "Hả? Mày nói Tang Lê à?"

"Đúng đúng đúng."

Quảng Dã, người nãy giờ vẫn im lặng ở bên cạnh, khẽ liếc mắt, vừa hay Tang Lê và Lữ Nguyệt đi lên.

Tang Lê bị nắng làm cho khuôn mặt nhỏ nhắn ửng đỏ, tóc mái bết mồ hôi dính bên thái dương, vẻ mặt mệt mỏi.

Quảng Dã lặng lẽ nhìn cô.

Đầu kia, Tang Lê về đến lớp, ngồi vào chỗ. Dụ Niệm Niệm thấy bộ dạng này của cô thì hốt hoảng: "Lê Lê, cậu đi đâu về thế?!"

"Đi dọn khu đất hoang."

Dụ Niệm Niệm biết ngay chuyện gì đã xảy ra, tức điên lên: "Quả nhiên Kha Phỉ này không có ý tốt! Con người gì mà ghê tởm thế! Tang Lê cậu nghỉ ngơi chút đi, tớ lấy giấy cho cậu lau mồ hôi..."

Tang Lê uống nước, một lúc sau ánh mắt lướt qua thấy Quảng Dã và Nhiếp Văn đi vào lớp.

Cô cụp mắt xuống, Dụ Niệm Niệm đang tức giận định đi tìm Kha Phỉ lý luận thì Lôi Đan xuất hiện ở cửa lớp.

Cả lớp nhanh chóng im lặng.

Lôi Đan bước vào, lập tức hỏi Kha Phỉ: "Lúc nãy em gọi ai xuống dưới dọn dẹp?"

Kha Phỉ sững sờ, không ngờ cô chủ nhiệm họp xong nhanh như vậy: "Em... em gọi Tang Lê và Lữ Nguyệt ạ."

"Hai bạn đó về chưa?"

Tang Lê và Lữ Nguyệt giơ tay ra hiệu, Lôi Đan hơi nhíu mày nhìn Kha Phỉ: "Không phải cô bảo em gọi hai bạn nam sao? Sao em lại gọi hai bạn ấy?"

Tất cả ánh mắt đổ dồn về phía Kha Phỉ, tim cô ta thắt lại, ra vẻ vô tội: "Em nghe nhầm ạ, em tưởng cô chỉ bảo em gọi bừa hai người đi..."

Lời cô ta vừa dứt, bên dưới truyền đến tiếng cười khẩy của Nhiếp Văn:

"Ủy viên kỷ luật bình thường tai thính mắt tinh, bắt người phạt trực nhật thì tích cực lắm, sao lần này lại trùng hợp nghe không rõ à?"

Nhiếp Văn xưa nay gan lớn, câu nói mỉa mai trắng trợn này lập tức khiến mọi người đều hiểu ra.

Kha Phỉ nghe vậy, như bị lột trần trước mặt mọi người, vẻ mặt cứng đờ, sau đó vành mắt đỏ lên, sắp khóc: "Cô chủ nhiệm ơi em xin lỗi, em thật sự nghe nhầm."

Dụ Niệm Niệm ở hàng sau đảo mắt: "Giả tạo quá!"

"Tang Lê, Lữ Nguyệt, mình xin lỗi, là do mình truyền đạt sai..."

Kha Phỉ quay đầu lại chân thành xin lỗi Tang Lê và Lữ Nguyệt, Lôi Đan thấy cô ta hối lỗi như vậy, giọng điệu cũng dịu đi: "Cô nói khá rõ ràng mà, đã nghe nhầm thì thôi vậy, lần sau thông báo việc gì phải chính xác. Thôi thế này, ủy viên lao động miễn cho Tang Lê và Lữ Nguyệt mỗi người ba lần trực nhật sau này, vất vả cho hai em rồi."

Lúc này chuông tan học vang lên, Lôi Đan bước ra khỏi lớp, Kha Phỉ và Trạm Thiến Tuyết mấy người không nói một lời thu dọn bàn học.

Sau đó mấy người đeo cặp sách, mặt lạnh đi về phía cửa sau lớp. Dụ Niệm Niệm thấy họ, hả hê cảm thán: "Hôm nay đúng là ngày tốt, có kẻ lạm dụng chức quyền cuối cùng cũng bị lật xe rồi."

Giọng nói lọt vào tai đám người kia, Kha Phỉ lạnh lùng lườm lại:

"Mày nói ai?"

Dụ Niệm Niệm nhìn sang:

"Ai làm thì tôi nói người đó, dám làm không dám nhận à?"

Dụ Niệm Niệm tuy cũng không muốn gây sự với đám người này, nhưng mấy ngày nay cô thực sự không chịu nổi cảnh họ bắt nạt Tang Lê như vậy.

Kha Phỉ tức đến bật cười: "Dụ Niệm Niệm, gan mày cũng to nhỉ?"

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc