Niềm Khao Khát Duy Nhất

Chương 34

Trước Sau

break

Đề thi phát xuống, Tang Lê không kịp căng thẳng đã nhanh chóng đặt bút làm bài.

Kim đồng hồ quay không ngừng.

Gần hết tiết thứ hai, Dụ Niệm Niệm đã bị đề bài làm cho điên đầu, chật vật lắm mới làm xong một lượt.
Cô đặt bút xuống, thấy Tang Lê vẫn đang viết, đang lo lắng thì lại thấy bài làm của cô chi chít chữ, hình như viết rất nhiều.

Ê?

Hết giờ, Tang Lê vừa kịp dừng bút.

Thời tiết quá nóng, cô phải cố gắng hết sức để làm xong bài thi, cũng không kịp kiểm tra lại.

Sau khi nộp bài, Hoàng Lão Tà rời đi. Tang Lê đang định nghỉ ngơi một lát thì trên bục giảng truyền đến tiếng của lớp trưởng Lư Hạ Dương:

“Mọi người giữ trật tự, có thông báo –”

Mọi người nhìn về phía cậu, cậu bạn nói: “Lát nữa tiết thứ ba, nhà thi đấu sẽ tổ chức hội nghị động viên học sinh năm ba. Bây giờ mọi người có thể di chuyển, vào chỗ theo số ghế, hôm nay giáo viên chủ nhiệm không có, mọi người tự giác nhé.”

Phía dưới vừa vang lên tiếng hò reo, Lư Hạ Dương cười vô tình: “Đừng vui mừng quá sớm, tiết Hóa học sẽ dời sang tiết thứ tư.”

Phía dưới lớp tiếng than vãn khắp nơi.

Tang Lê vốn định nghỉ ngơi, đành phải cố gắng giữ tinh thần, cùng Dụ Niệm Niệm lên đường.

Hai người bước ra khỏi lớp, Dụ Niệm Niệm tức đến trợn trắng mắt: “Tiết thứ tư khó lắm mới được tự học, lại bày ra cái trò này. Không cần đoán cũng biết cái hội nghị động viên này lại là tiêm máu gà, chắc chắn còn phải nghe Lâm Giáo Đầu lảm nhảm nữa.”

Tang Lê: “Lâm Giáo Đầu là ai?”

“Chính là Lâm Kiện đó, ngày nào cũng nghe ông ấy lải nhải đến nỗi tai muốn chai luôn rồi.”

Tang Lê nhớ ra, chính là vị chủ nhiệm phòng giáo vụ có chút giống chú chó già...

Đến nhà thi đấu, khu vực trống trải rộng lớn của sân bóng rổ giờ đã kê đầy ghế.

Vì phải ngồi theo số ghế, Tang Lê là học sinh chuyển trường nên là số 43 cuối lớp, Dụ Niệm Niệm đành phải tách ra với cô.

Tang Lê một mình đi tới, phát hiện hàng ghế cuối có hai nữ sinh, đang nghi hoặc thì một giọng nữ vang lên:

“Lớp chúng ta thiếu hai cái ghế, bạn học đứng ở phía sau một lát, chắc có người đã đi lấy rồi.”

Tang Lê ngẩng đầu, thấy đối phương chính là Tô Bạch Tình. Cô chưa kịp đáp lời, ánh mắt vừa chuyển, liền thấy Quảng Dã đang đi về phía cô.

Tang Lê hơi sững lại, Tô Bạch Tình thấy Quảng Dã, nở nụ cười: “Quảng Dã, lớp chúng ta không đủ ghế, lớp trưởng nói đã kêu người đi lấy rồi, làm phiền cậu tạm thời đứng ở phía sau một lát, hoặc là tớ nhường ghế của tớ cho cậu trước nhé?”

Tang Lê: ?

Thì ra cậu ta là số 42 ở phía trước cô…

Quảng Dã không cười trông rất hung dữ, chỉ lười biếng nói: “Không cần.”

Tô Bạch Tình khẽ thu lại nụ cười: “Vậy được rồi, vậy cậu đứng một lát nhé…”

Sau khi Tô Bạch Tình rời đi, Quảng Dã đứng cách Tang Lê một mét phía sau.

Tang Lê mím môi, không nhìn cậu ta.

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc