Trong khi nói, chiếc xe thể thao Koenigsegg của anh ta đã dừng trước một toà nhà kiến trúc cổ.
“ Xuống xe đi?” Lạc Mộ Thâm bình thản nói.
“ Ưhm? Đây là đâu thế?” Tôi giật mình ngạc nhiên ngẩng đầu nhìn ra bên ngoài.
Đây là toà nhà thiết kế với kiến trúc cổ xưa, giống như kiến trúc của toà Lạc Dương gì đó, tôi nhìn thấy bên trên tấm biển có mấy chữ rồng bay phượng múa: “ Canh tịnh A Tam.”
Đây là?
“ Cô không phải đau bụng sao? Đến đây uống chút canh bổ, sẽ đỡ hơn nhiều. Canh bổ ở đây đều dùng thuốc bắc, rất nhiều người đến đây tẩm bổ. Tình trạng này của cô cũng nên uống canh bổ.” Lạc Mộ Thâm nhẹ nhàng nói.
Tôi không kìm được đờ đẫn ra, anh ta là vì tôi đau bụng kinh mà đưa tôi đến……
Có điều khi đau bụng kinh, uống chút nước nóng cũng giúp dễ chịu hơn rất nhiều.
Khoảnh khắc đó, tôi cảm thấy có một chút ấm áp bốc lên đầu, ở nơi đất khách quê người như thế này, bố mẹ không ở bên cạnh, tôi bình thường đều là tự mình chăm sóc mình.
Nhưng lúc này, Lạc Mộ Thâm, tôi cho rằng tên sếp đó là đồ cặn bã, vậy mà lại đưa tôi đến uống canh nóng sao?
Còn chưa đợi tôi cảm kích xong, Lạc Mộ Thâm đã dắt tôi vào quán canh tịnh.
Bên ngoài nhìn đã rất to lớn, bên trong càng rộng rãi hơn, tôi nhìn thấy mặc dù là buổi sáng, vẫn có rất nhiều người đến đây thưởng thức các loại canh, xem ra canh ở đây được rất nhiều có tiền thích, đến nỗi ở đây không thiết kế phòng đơn, tất cả mọi người đều ở khu vực chung dùng bữa.
Đi vào trong, tôi nhìn thất rất nhiều người uống các loại canh, thật sự là chủng loại cực kỳ phong phú, có canh ba ba, có canh gà chim, phần lớn tôi căn bản không gọi nổi tên là gì, xem ra giá cả cũng cao không như giá bình dân rồi.
Nhân viên quán có lẽ rất quen Lạc Mộ Thâm, anh ta vội vàng kính cẩn đến chào hỏi tôi và Lạc Mộ Thâm dẫn chúng tôi đến bên chiếc bàn kê sát cửa sổ, ngồi ở vị trí treo bức mành châu, môi trường ở đây hết sức tuyệt vời, trong phòng lớn trang trí tao nhã dùng các loại rèm châu óng ánh để làm tường ngăn, mọi người đều nói chuyện khẽ, nhẹ nhàng dùng canh.
Tôi còn chưa quan sát hết, Lạc Mộ Thâm đã gọi xong món ăn sáng và canh bổ, nhân viên phục vụ lập tức xuống báo nhà bếp, Lạc Mộ Thâm nhìn sang tôi: “ Gọi cho cô canh gà hầm táo đỏ bổ máu”.
Tôi không kìm nổi cười lên: “ Anh Đại Thâm, cái này không cần phải bổ sung.”
“ Cho nên mới nói các cô một tháng chảy mất một tuần máu mà không chết mới là động vật đáng sợ nhất.” Lạc Mộ Thâm bình thản nói.
Tôi suýt nữa phun nước ra.
Tên đàn ông này tại sao lại xem nhẹ phụ nữ thế.
Tôi nghiêng nhẹ đầu, cố ý khiêu khích nói: “ nếu như anh Đại Thâm coi thường phụ nữ như thế, tại sao còn luôn cùng mấy người phụ nữ đó.....”
Lạc Mộ Thâm điềm tĩnh nhìn tôi, bình thản nói: “ Đối với tôi mà nói, phụ nữ chỉ như đồ chơi, là vật cưng, không có phụ nữ, sẽ giảm đi hứng thú, nhưng tôi còn lâu mới xem trọng phụ nữ.”
Hừ, tôi trong lòng không kìm nổi khinh thường tên đàn ông này, đây là người đàn ông xem thường phụ nữ.
Lúc này, nhân viên phục vụ bưng lên nồi canh nhỏ kính cẩn đặt trước mặt tôi.
“ Uống khi nóng.” Lạc Mộ Thâm mở nắp của nồi canh ra, canh bên trong mùi thơm thật sự bổ mũi, nhưng tôi lúc đó bụng dưới rất khó chịu rất đau, cho nên không có khẩu vị gì.
“ Có lẽ rất ngon.” Lạc Mộ Thâm bình thản nói, anh ta làm một động tác khiến tôi hết sức kinh ngạc, anh ta lấy thìa xúc chút canh ra bát, rồi lại lấy thìa xúc một thìa trong bát canh đó, nhẹ nhàng thổi, sau đó đưa về phía mồm của tôi.
“ Há mồm uống đi, không phải đau bụng sao? Uống xong thì không đau nữa tôi đặc biệt nói với bọn họ, nên mới gọi loại canh này.” Lạc Mộ Thâm rất chăm chú nói.
“ Cảm ơn anh nhé. Anh Đại Thâm.” Tôi cảm thấy trong lòng có một loại cảm giác ấm áp phủ đầy, thật sự không ngờ rằng, con người khiến tôi coi như kẻ cặn bã vậy mà lại có thể mang đến cho tôi cảm giác ấm áp này.
Tôi cho rằng chỉ có mẹ tôi mới mang đến cho tôi cảm giác ấm áp này.
Tôi há mồm, cầm chậm uống thìa canh thơm ngon đó vào trong mồm, vị ngọt đậm đà hương thơm từ họng trôi xuống, đến dạ dày, tôi cảm giác cả cái bụng rỗng ấm hẳn lên, rất thoải mái.
“ Thế nào?” Lạc Mộ Thâm chớp mắt nhìn tôi.
“ Rất.....ngon.” tôi nhẹ nhàng nói, quả thực hơi khó xử, tôi vội vàng nói: “ Anh Đại Thâm, để tôi tự uống.”
“ Được thôi.” Lạc Mộ Thâm lúc này mới đưa chiếc bát nhỏ vào tay tôi.
Tôi vừa từ từ uống, vừa nhẹ nhàng nhìn Lạc Mộ Thâm, có lẽ, ấn tượng của tôi đối với người này thay đổi rồi sao?
Mặc dù anh ta phong lưu, mặc dù vô tình, nhưng thực ra con người anh ta, cũng coi là tốt.
Có lúc, tôi cảm thấy nhìn người không thể đập một gậy đánh chết, bất cứ việc gì, cũng phải nhìn trước nhìn sau.
Tôi đang nghĩ như thế, canh của Lạc Mộ Thâm cũng bưng lên rồi, nhìn anh ta tao nhã uống canh, tôi hỏi: “ Anh Đại Thâm, anh uống canh gì thế?”
Lạc Mộ Thâm liếc tôi một cái, bình thản nói: “ Không cho cô biết.”
Tôi chun chun mũi, cười nói: “ Anh không nói tôi cũng biết.”
“ Cô biết canh gì?” Lạc Mộ Thâm nhíu mày nói.
“ Rất đơn giản. Canh bổ thận!” tôi cười tinh quái nói.
Mắt Lạc Mộ Thâm nhìn như muốn giết sống tôi.
“ Lẽ nào không đúng sao, tôi cho rằng anh Đại Thâm rất cần canh bổ thận.” Tôi cười nói.
“ Tôi không đến tôi vô dụng như thế, thận của tôi rất tốt, sao phải cần canh bổ thận chứ.” Lạc Mộ Thân làu bàu nói, dáng vẻ không biết làm thế nào thật là buồn cười.
Tôi thẳng lưỡi, xem ra tôi đang chống lại tên bạo chúa này tồi, tôi không thể tiếp tục chọc anh ta giận nữa, không sau anh ta có thể đổ bát canh nóng này lên đầu tôi mất.
Tôi định tiếp tục cúi đầu uống canh, nhưng vô tình quay đầu, tôi ngược lại sững sờ cả người.
Tại vì, tôi không ngờ vậy mà ở đây tôi lại gặp phải người mà tôi không muốn gặp.
Tôi không ngờ rằng Đường Nhiên và một người con gái khác vậy mà cũng uống canh ở đây, Đường Nhiên cũng là vô tình ngẩng đầu, vừa lúc thấy ánh mắt của tôi, anh ta dường như cũng sững sờ một lát.
Người con gái trẻ trung xinh đẹp ngồi đối diện anh ta ăn mặc cầu kỳ, trang điểm tinh tế, thần thái ngây thơ, hai người xem ra rất thân mật, uống canh thì anh bón em một miếng em bón anh một miếng, kiểu tình cảm thắm thiết!
Nhìn dáng vẻ có lẽ là đang yêu!
Tôi nghiến nhẹ răng, mặc dù đã tự bảo bản thân bao nhiêu lần không được để ý không được nhớ đến con người cặn bã đó, nhưng suy cho cùng chúng tôi yêu nhau bao nhiêu năm như thế, tôi nhìn thấy anh ta và người con gái khác ở cùng nhau, tôi thật sự vẫn rất buồn, rất đau lòng.
Suy cho cùng tôi là một người rất trọng tình nghĩa, tôi đã yêu anh ta như thế, làm sao có thể dễ dàng quên như thế được?
Anh ta bây giờ chia tay Lý Mộng Dao rồi, nhưng gần như lại ở cùng người con gái có tiền khác, tôi bây giờ rất hiểu Đường Nhiên rồi, anh ta có học lực và vẻ đẹp trai, cho nên, anh ta nhất định lợi dụng ưu thế của mình để đạt được tất cả.
Bây giờ, xem ra anh ta đã được như ý rồi.
Tôi quên cả uống canh, đờ đẫn nhìn Đường Nhiên và người con gái đó, người con gái đó cũng để ý thấy tôi luôn nhìn Đường Nhiên, cô ta không vui trừng mắt nhìn tôi, hỏi Đường Nhiên tôi là ai.
Tại vì vị trí của tôi và Lạc Mộ Thâm rất gần bọn họ, hơn nữa quán canh này mặc dù người đông, nhưng rất yên tĩnh, tai của tôi cũng rất thính, bọn họ nói chuyện mặc dù khẽ, nhưng tôi vẫn nghe thấy được.
Đường Nhiên liếc tôi một cái, nhẹ nhàng nói: “ đó là bạn gái thời đại học của anh, cả ngày chỉ theo đuổi anh, mặc dù anh và cô ta chia tay rồi, nhưng cô ta vẫn sống chết bám theo, thật chẳng còn cách nào!”
“ Hì hì, thật sao?” Người con gái đó khẽ cười nói.
Điệu cười mỉa mai của cô ta cũng bị tôi nghe rõ mồn một.
Lời anh ta nói, tôi cũng nghe thấy, tại vì vị trí của Lạc Mộ Thâm có góc khất với bọn họ, lại bị bức rèm châu đó ngăn, cho nên, bọn họ không nhìn thấy mặt của Lạc Mộ Thâm.