Tiểu Như, cậu sao vậy? Dương Mẫn phát hiện, từ sau khi người đàn ông mà Đại Hà gọi là Nguyên Tiểu Nhị này vào, Đào Như có chút không thích hợp, Cậu biết người này sao?
Đào Như kéo cô vào một góc, nói nhỏ: Anh ta là nhị thiếu mà mình và Đại Hà đã nói tới đó, thiếu gia nhà giàu.
Thiếu gia nhà giàu? Dương Mẫn nhìn dáng vẻ Nguyên nhị thiếu cãi nhau với Đại Hà, cảm thấy người này không giống với hình tượng con nhà giàu mà cô tưởng tượng, Kiểu nhà giàu này có phải hơi không giống không?
Kiểu cấp bậc công tử nhà giàu này, không phải chỉ uống rượu đỏ Laffey năm 82, chỉ lái xe số lượng có hạn trên thế giới, đồng hồ chỉ mang loại chế tác thủ công, chỉ mặc đồ cao cấp, ra ngoài phải mang theo mười vệ sĩ, nếu không sẽ không đi sao? Kiểu công tử này vừa cởi áo khoác tây trang, xắn tay áo sơ mi lập tức cãi nhau với con gái người ta, cũng quá đập tan cảm giác thần bí của nhà giàu rồi.
Cậu nói xem chúng ta có nên qua đó không? Dương Mẫn nhìn hai nhân vật chính đang vui mừng, Bọn họ có quan hệ gì nhỉ?
Người yêu?
Không giống lắm, bạn trai mà độc miệng như vậy trước mặt bạn gái, đã sớm đá văng lên trời rồi.
Bạn bè?
Dương Mẫn thấy tuy Nguyên nhị thiếu đang cãi nhau với Đại Hà, nhưng lại kéo ghế ngồi gần bên giường, để Đại Hà dễ dàng tiếp tục cãi nhau với anh ta, mà không phải đứng nhìn từ trên cao để Đại Hà không nhìn thấy mặt anh ta, theo điểm này mà nói, vị Nguyên nhị thiếu này rất cẩn thận.
Qua làm gì? Đào Như vội kéo cô lại, Cứ mặc bọn họ cãi nhau.
Cô thấy nhị thiếu đây là đang thích thú, Đại Hà cũng không thật sự tức giận, cô sẽ không đi nhiều chuyện như vậy.
Vừa hay. Nhan Khê hừ nhẹ nói, Miễn cho tôi nghĩ cách từ chối anh.
Nguyên Dịch bỗng nhiên hơi dừng lại, tức giận nói: Không thèm cãi với cô, buổi tối muốn ăn gì, tôi gọi người chuẩn bị cho cô.
Muốn ăn lẩu...
Bớt mơ mộng. Nguyên Dịch đứng dậy, nhét góc chăn giúp Nhan Khê, Cô chỉ có thể ăn cháo trắng thịt nạc, cháo rau, cháo bắp hoặc cháo khoai, cháo nấm hương, đây là những món mà cô có thể ăn.
Nhan Khê: Còn cái nào tốt hơn không?
Không muốn tiếp tục vấn đề này, cô nhìn hai người bạn trong góc: Để mình giới thiệu với các cậu.
Đây là bạn mình Nguyên Dịch.
Nguyên Dịch, đây là hai người bạn tốt của tôi Đào Như và Dương Mẫn, Đào Như là nhân viên trong công ty anh, sau này nếu có chuyện tăng lương thăng chức, nhớ giúp cô ấy đi cửa sau đó.
Chào Nguyên tổng. Đào Như có chút chột dạ nhìn nhị thiếu, nghĩ đến cô là bạn của Đại Hà, lúc này không thể biểu hiện quá sợ hãi rụt rè hù dọa Đại Hà, cố gắng ưỡn cao lồng ngực, cố gắng để mình biểu hiện không quá kiêu ngạo hay siểm nịnh.
Chào hai cô. Nguyên Dịch gật đầu với hai người, trái lại lại mười phần nghiêm chỉnh, khác với mấy phút trước cãi nhau với Nhan Khê.
Trong lòng Dương Mẫn và Đào Như đã hiểu rõ, cái người họ Tống kia tới, Nhan Khê cũng không có ý giới thiệu với các cô, thái độ cư xử khách khí với hắn ta. So với vị họ Tống kia, thái độ với Nguyên nhị thiếu vẫn cao hơn.
Nguyên Dịch khách sáo với hai người vài câu, quay đầu nói với Nhan Khê: Mọi người từ từ nói chuyện, tôi tìm bác sĩ nói chuyện chút.
Đào Như và Dương Mẫn ngồi một lúc rồi ra về.
Lúc đang chờ xe ngoài bệnh viện, Dương Mẫn lấy điện thoại lướt web, đột nhiên sắc mặt có chút không tốt: Tiểu Như, chuyện của Đại Hà, lại có đồn đại mới rồi.
Cái gì? Đào Như lấy điện thoại ra xem, sắc mặt cũng không tốt.
Không biết là ai tung tin sự thật đằng sau của chuyện này, là thực tập sinh của bộ phận ánh sáng cố ý làm chuyện này. Thực tập sinh này muốn giết Trương Hạo, nhưng cậu ta không ngờ Nhan Khê lại đổi chỗ với Trương Hạo, cho nên người bị thương là Nhan Khê.
Trên đó còn có đoạn clip phỏng vấn người thực tập sinh kia, nhưng gương mặt đã làm mờ, người xem không biết mặt cậu ta, nhưng có vẻ như cậu ta cũng không muốn nói chuyện, phóng viên hỏi gì cậu ta cũng không nói, đến cuối cùng có phóng viên hỏi cậu ta bây giờ có suy nghĩ gì, cậu ta mới trả lời, hy vọng có thể gặp mặt Nhan Khê, chính miệng xin lỗi cô.
Hắn đây là có ý gì chứ, sợ chuyện này không đủ ồn ào sao, Đại Hà chưa đủ nổi tiếng hả? Trong lòng Dương Mẫn có chút chán ghét, nếu sau này lại tung ra tên thực tập sinh này có nỗi khổ gì hay có chỗ đáng thương nào, đến lúc đó Nhan Khê lại bị bàn tán trên mạng, là lựa chọn tha thứ hay không?
Là người bị hại, nếu Đại Hà tha thứ, lúc pháp luật cân nhắc mức hình phạt, có thể sẽ giảm nhẹ một chút.
Đào Như và Dương Mẫn thấy, mặc kệ tên này và Trương Hạo có ân oán gì, cũng không nên liên lụy tới Đại Hà, lần này tuy Đại Hà gặp may mắn. nên không có bị thương nghiêm trọng, nhưng nếu cái đèn này rơi trúng đầu Đại Hà thì sao?
Đạo đức giả tạo, dư luận khốn kiếp. Dương Mẫn sầm mặt mắng, Đúng là không biết xấu hổ.
Chuyện đã làm lớn đến mức này, cả nước đều biết, không biết việc này sẽ kết thúc thế nào đây.
Nhan Khê ở trong viện vài ngày, đã được Tống Hải đón về nhà, để tiện chăm sóc, Tống Hải mời vài nhân viên hộ lý chuyên nghiệp, để chăm sóc cho con gái tốt hơn.
Mấy ngày này bởi vì dính đến chuyện Trương Hạo bị mưu sát, mà Nhan Khê bị thương, cho nên
do hai người khác dẫn, rất nhiều người gọi đến đài truyền hình, hỏi khi nào Nhan Khê dẫn lại.
Còn có một số người lớn tuổi không rõ tình hình cho rằng Nhan Khê đang nguy kịch, gọi đến đài truyền hình để giới thiệu bác sĩ cho Nhan Khê, nhân viên trực điện thoại của đài truyền hình nói Nhan Khê không có vấn đề gì, nhưng họ lại cho là mấy nhân viên này đang nói dối, không muốn trả tiền điều trị cho Nhan Khê.
Nhan Khê ở nhà được hai ngày, thì đến bệnh viện tháo băng vết thương, còn chưa ra khỏi cổng bệnh