Nhất Lộ Thành Tiên: Ký Sự Tu Tiên Của Nữ Phụ

Chương 8

Trước Sau

break
Mộc Dao biết, ở Tu Chân Giới, linh thạch là thứ dùng để trao đổi, giống như tiền bạc của phàm nhân. Linh thạch chia thành bốn loại: hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm và cực phẩm. Một viên linh thạch trung phẩm có thể đổi lấy một trăm viên hạ phẩm; một viên thượng phẩm có thể đổi lấy một ngàn viên trung phẩm; còn một viên cực phẩm lại có thể đổi được đến một vạn viên thượng phẩm.

Tuy vậy, người thường cho dù có linh thạch cực phẩm trong tay cũng chẳng mấy ai mang ra đổi, vì vốn dĩ loại này rất hiếm, thường được tích trữ để bố trí trận pháp hoặc luyện khí.

“Chúng ta ra phố thật sao? Tiểu thư, vậy thì tốt quá rồi! Ngươi chờ nô tỳ một lát, nô tỳ đi chuẩn bị ngay!”

Tường Vi vừa nghe đến chuyện ra ngoài dạo phố liền mừng rỡ ra mặt, nói ríu rít không ngừng. Mộc Dao nhìn mà buồn cười – xem ra cô nương này đã bị nhốt trong phủ lâu quá rồi. Ở các đại gia tộc, nha hoàn nếu không được chủ tử cho phép thì không được tự tiện rời phủ, cũng không trách nàng hào hứng đến vậy.

Chủ tớ hai người cùng nhau rời khỏi Trúc Vân Cư, đi thẳng về phía cổng chính của Lâm gia. Chỗ ở hiện tại của nàng gọi là Trúc Vân Cư, nàng vốn không quen đường xá, may mà có Tường Vi dẫn lối.

Lâm phủ chiếm diện tích rộng lớn, kiến trúc nguy nga, đình đài hiên tạ lộng lẫy, hành lang dài rợp bóng rừng trúc, giả sơn tinh xảo, hoa viên thanh nhã, ao sen nước chảy róc rách, đâu đâu cũng thấy hoa lạ cỏ quý, cảnh sắc tuyệt mỹ, vừa nhìn đã thấy khí phái phi thường.

Lâm gia tuy chỉ là một gia tộc tu tiên bậc trung, nhưng trong tộc lại có đại tu sĩ cảnh giới Tàng Thần tọa trấn. Người đó chính là lão tổ Lâm gia – theo lời Tường Vi kể lại thì hiện nay ông đã hơn 2800 tuổi, tu vi đạt đến hậu kỳ Tàng Thần. Tu sĩ càng cao tu vi, tuổi thọ càng dài. Tu sĩ Luyện Khí kỳ thì tuổi thọ không khác phàm nhân là mấy; từ Trúc Cơ trở lên mới coi như bước chân vào con đường tu chân thực sự, tuổi thọ có thể đạt đến hai trăm năm; Kim Đan là năm trăm năm; Nguyên Anh một ngàn năm; Xuất Khiếu là hai ngàn năm; Tàng Thần kỳ thì có thể sống đến bốn ngàn năm. Tu vi càng cao, sống càng lâu; nếu phi thăng thành tiên thì còn có thể cùng trời đất đồng thọ.

Ngoài gia chủ, Lâm gia hiện có mười bảy vị trưởng lão. Bao gồm cả gia chủ Lâm Chấn Nam, tất cả bọn họ đều đạt đến cảnh giới Xuất Khiếu kỳ. Trong Lâm phủ, chỉ có tu sĩ đạt Xuất Khiếu kỳ mới có tư cách trở thành trưởng lão. Gia chủ Lâm Chấn Nam là Xuất Khiếu hậu kỳ.

Trong số các đệ tử, có một nữ đích tử tên là Lâm Mộc Chước, mười lăm tuổi, mang song linh căn thuộc hệ Hỏa Mộc, tu vi Luyện Khí tầng mười một, đứng thứ năm trong hàng thứ tự trong tộc.

Một người khác là đích nữ Lâm Mộc Huyên, đơn linh căn hệ Mộc, mười một tuổi, tu vi Luyện Khí tầng mười, đứng hàng thứ mười ba. Ngoài ra còn có mấy người con thứ khác, cả nam lẫn nữ.

Nàng vừa đi vừa quan sát, ánh mắt không lúc nào yên, nhìn đâu cũng thấy lạ lẫm. Không bao lâu sau, chủ tớ đã tới cổng lớn Lâm gia. Hai bên cổng có hai thị vệ đứng gác, đều là tu sĩ Trúc Cơ kỳ. Rời khỏi Lâm phủ, hai người trực chỉ trung tâm phường thị của Sương Mù Tiên Thành.

Sương Mù Tiên Thành thuộc phạm vi quản hạt của Côn Luân Hư, trong thành có bốn đại gia tộc tu tiên trấn giữ. Mỗi gia tộc chiếm cứ một phương trong thành – phía đông là Lâm gia, phía nam là Trần gia, phía tây là Khương gia, phía bắc là Tô gia. Cả bốn gia tộc đều có một đại tu sĩ Tàng Thần kỳ tọa trấn. Trung tâm thành là khu giao dịch phường thị, nơi thuộc về tất cả mọi người.

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc