Nhất Lộ Thành Tiên: Ký Sự Tu Tiên Của Nữ Phụ

Chương 1

Trước Sau

break
“Hô! Cuối cùng cũng xem xong rồi!”

Mộc Dao vừa dụi mắt vừa hồi tưởng lại cuốn tiểu thuyết mình vừa đọc xong – Tiên Tư Mờ Mịt. Đây là một truyện tu tiên mang đậm phong cách Mary Sue, kể về nữ chính Lâm Mộc Phỉ – tiểu nữ của một gia tộc tu tiên trung đẳng. Từ thân phận thấp bé ban đầu, nàng một đường tu luyện, diệt yêu trừ quái, lại tiện thể thu phục đủ kiểu mỹ nam, cuối cùng trở thành một đời nữ tiên danh chấn thiên hạ.

Tình tiết truyện tuy có phần sến sẩm, nhiều chỗ khiến người ta phải bật cười vì “lố”, nhưng lại khiến người đọc mê mẩn không rời mắt. Nhất là đoạn cuối khi Lâm Mộc Phỉ cùng dàn nam chính liên thủ phản công, đè bẹp đám nữ phụ pháo hôi từng kẻ một – đoạn đó thật sự quá đã, khiến Mộc Dao xem mà sướng rơn, đôi mắt cũng vì xúc động mà cay xè, hơi hơi ươn ướt. Cảm giác choáng váng nhẹ kéo tới, đầu óc quay cuồng. Nàng liền tiện tay thả điện thoại xuống, nghiêng đầu ngã vào gối, ngủ lúc nào chẳng hay.

Trong một căn phòng trang trí cổ kính, tinh tế, khắp nơi mang đậm phong vị xưa cũ, trên chiếc giường lớn chạm khắc hoa văn tỉ mỉ đang nằm một bé gái khoảng chừng năm tuổi. Gương mặt bé nhợt nhạt, làn da trắng như tuyết, nét mặt tinh xảo không khác gì búp bê sứ.

Chỉ là lúc này bé gái nằm ngủ không hề yên ổn, đôi mày nhỏ nhíu chặt, vẻ mặt như đang phải chịu đựng điều gì đó rất đau đớn. Đúng lúc ấy, một quả cầu sáng màu trắng đột ngột bay xuyên qua cửa sổ, lao thẳng vào thức hải của bé.

“Ưm... Chuyện gì vậy? Ta chẳng phải đang ngủ trong phòng mình sao? Đây là chỗ quái quỷ nào thế này?”

Khi Mộc Dao hoàn toàn tỉnh táo, nàng kinh hoàng nhận ra mình đang ở trong một không gian tối đen như mực, bốn bề đều là bóng tối đặc sệt, không hề có lấy một tia sáng. Giống như nàng vừa bị vứt vào một khoảng không khổng lồ đầy hắc ám.

Kỳ lạ nhất là... hiện tại, nàng lại biến thành một quả cầu sáng trắng tròn vo?

Trong lòng Mộc Dao đầy hoang mang, không hiểu mình đã rơi vào đâu, cảm giác xa lạ và sợ hãi bủa vây khiến nàng hoảng loạn. Nàng cố sức bay loạn trong bóng tối, hy vọng tìm được chút ánh sáng hoặc lối ra nào đó.

Ngay lúc Mộc Dao đang lo lắng đến sắp phát điên, nàng bỗng phát hiện không xa phía trước có một quả cầu sáng nhỏ hơn mình vài phần đang lơ lửng.

“Ngươi là ai? Sao lại ở trong thân thể của ta!” – một giọng nói con gái non nớt bỗng vang lên bên tai Mộc Dao.

Nàng sững người. [Ai vừa lên tiếng? Chẳng lẽ là cái quả cầu sáng kia?]

Ngay khi nàng còn đang lúng túng chưa biết phản ứng ra sao, giọng nói kia lại vang lên lần nữa, lần này còn đầy giận dữ hơn:

“Ta mặc kệ ngươi là ai! Mau cút ra khỏi thân thể của ta! Nếu không đừng trách ta không khách khí!”

Mộc Dao giờ gần như có thể khẳng định: chính cái quả cầu sáng đối diện đang nói chuyện. Bởi lẽ mỗi khi âm thanh cất lên, quả cầu ấy lại nhảy nhót lên xuống như thể đang giận dữ rung rinh.

[Từ từ đã... Ý của quả cầu kia là... ta đang ở trong thân thể của người khác?]


Sao có thể như vậy chứ?

Mộc Dao còn chưa kịp nghĩ cho rõ, quả cầu sáng nhỏ đối diện đã thấy nàng không phản ứng gì, liền lao thẳng tới cắn nàng một cái.

“Á!”

Cơn đau xé rách lan khắp toàn thân khiến nàng choáng váng. Quả cầu sáng là thân thể hiện tại của Mộc Dao lập tức bị cắn thủng một lỗ lớn.

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc