Vừa bước vào nhà, Chu Thừa An liền đem Lương Xán ấn trên cửa, tay hắn dùng sức nhéo cằm cô, ép Lương Xán phải ngẩng đầu thừa nhận nụ hôn của hắn. Kỳ thật, đó căn bản không thể tính là là hôn, ngược lại càng giống như đang trừng phạt.
Lương Xán vì muốn hắn buông cô ra liền cắn hắn một cái. Chu Thừa An cũng thuận theo buông tha cô: "Sao em còn học được cả cắn người rồi?" Hắn nói.
"Chẳng lẽ anh không ngại sao? Chuyện đó..." Cô đề nghị chia tay là vì sợ hắn sẽ để ý đến chuyện này, càng sợ hắn sẽ không cần cô nữa nên mới chủ động nói lời chia tay. Nhưng điều làm cô càng cảm thấy thẹn chính là vừa rồi khi bị Trình Nghiệp trêu chọc, vậy mà cô lại ướt, Chẳng lẽ cô chính là loại nữ nhân da^ʍ đãиɠ từ trong xương tủy đó sao?
“Sao có thể không ngại, chỉ cần là đàn ông nhất định đều sẽ để ý. Nhưng dù có chuyện gì đi chăng nữa em vẫn là người của tôi. Em đừng mong chạy khỏi tôi." giọng nói của hắn đột nhiên lớn hơn.
Nói xong cũng không cho Lương Xán cơ hội mở miệng liền ngậm lấy môi cô. Như để chứng minh điều gì đó, Lương Xán vẫn cực lực phản kháng.
Cô càng phản kháng, động tác của Chu Thừa An càng thêm thô lỗ.
Đã làm nhiều lần như vậy, Chu Thừa An đương nhiên biết rõ từng chỗ mẫn cảm trên người cô. Hắn thô lỗ cởi quần áo của hai người, ôm lấy thân thể trần trụi của Lương Xán ném trên chiếc giường mềm mại. Tay hắn đỡ lấy ©ôи th!t nóng bỏng, đặt ở nơi đó của cô, bắt đầu cọ xát. Một lát sau ©ôи th!t hắn đã cảm nhận được sự ướt át, động tác ở phần eo vẫn không dừng lại. Chu Thừa An cúi đầu ngậm lấy khuôn miệng nhỏ mà hắn vẫn luôn mong nhớ. Lúc trước hắn vội vã đi công tác, rất lâu không gặp được cô, sau đó lại xảy ra sự tình như vậy, cô gái nhỏ còn muốn cùng hắn chia tay. Hắn thực sự rất nhớ cô, từng giây từng phút đều nhớ đến cô.
Hắn biết Lương Xán đã động tình, hắn cũng giống cô loại hormone kí©ɧ ŧɧí©ɧ cảm xúc trong cơ thể hắn mỗi lúc một tăng lên. Cho dù chỉ là ôm lấy thân thể cô cũng đủ làm hắn si mê. Không sai, là si mê, không phải chỉ đơn giản là tán tỉnh mà là si mê. Một đường từ xương quai xanh hôn đến bụng nhỏ, hắn bẻ đùi cô sang hai bên, bắt đầu gặm cắn nơi bắp đùi, mỗi lần như vậy đều khiến Lương Xán chịu không nổi.
Lương Xán vừa thở hổn hển vừa nói: "Anh đừng... Em sợ ngứa." Cảm giác tê dại vẫn tiếp tục, cô thực sự không chịu nổi.
Chu Thừa An dừng lại ở nơi mật động. Nơi đó đã ướt, hắn ngậm lấy nhụy hoa, dùng đầu lưỡi biến đổi phương thức khiêu khích.
“A ~ Chu Thừa An! Anh đừng…… Em chịu không nổi, đừng mà, anh đừng làm vậy...” Thanh âm Lương Xán tựa như tiếng nức nở, Chỉ là Chu Thừa An không nghe Lương Xán mà vẫn tiếp tục dùng đầu lưỡi liếʍ mυ"ŧ.
“Chu Thừa An… Em cầu xin anh, em cầu xin anh, em thực sự không chịu đựng nổi loại chuyện này, anh mau vào trong đi, làm ơn..."
"Lời này là em nói đấy.” Chu Thừa An không nói hai lời liền đứng dậy, ©ôи th!t to lớn của hắn nhắm ngay nơi mềm mại kia mà đi vào."
“A~ a~ a" trong phòng chỉ còn lại âm thanh rêи ɾỉ của cô còn người đàn ông kia lại không phát ra bất cứ một thanh âm gì, chỉ lo dùng sức tàn phá cơ thể cô.
Dùng tư thế nam trên nữ dưới kia một hồi lâu, Chu Thừa An lật người Lương Xán lại để cô nằm bò ở trên giường. Dôi tay hắn nắm lấy eo nhỏ của cô, mỗi lần xâm chiếm đều dùng hết sức mà đâm vào. Người con gái dưới thân hắn nhỏ giọng khóc lên. Chu Thừa An nghe thấy cũng dừng lại động tác, ôm cả người cô vào trong lòng mình.
"Làm sao vậy? Tôi làm em đau sao?"
Thấy cô không nói lời nào, chỉ nhỏ giọng nức nở, hắn lại tiếp tục nói: "Xin lỗi, em đừng giận, tôi..."
Chỉ thấy Lương Xán ngẩng đầu nhìn hắn, trên mặt cô lúc này đã đầy nước mắt. Đôi mắt to linh động cũng vì khóc mà càng trở nên lóng lánh.
Hắn cúi đầu hôn lên những giọt nước mắt của cô rồi tiếp tục nói: "Xán Xán em đừng giày vò tôi. Em vừa khóc tôi đã chịu không nổi. Tôi nhận thua, được không? Cho dù phải cùng nam nhân khác chia sẻ cũng được. Em đừng khóc nữa, tôi thực sự chịu không nổi."
Nói xong, hắn cũng im lặng, chậm rãi nhẹ nhàng mà hôn cô. Hôn Lương Xán một hồi, hai người lại tiếp tục dây dưa. Chu Thừa An đứng dậy để Lương Xán chống tay lên đầu giường, hắn từ phía sau thẳng tắp đâm vào.
“Ưm~” thanh âm thỏa mãn cùng lúc phát ra, người đàn ông phía trên vẫn tiếp tục mạnh mẽ ȶᏂασ cô.
Khi Chu Thừa An cảm giác muốn bắn tinh, hắn đột nhiên rút ©ôи th!t ra, đem cả người cô xoay lại để Lương Xán ngồi trên giường.
Lương Xán không rõ nguyên nhân nhưng vẫn làm theo, ai biết mới vừa ngồi xuống, Chu Thừa An liền đem ©ôи th!t nhét vào cái miệng nhỏ của cô. Miệng cô bị căng đến cặ© hạn, một vị tanh mặn xâm nhập đến cuống họng cùng chóp mũi. ©ôи th!t của hắn vẫn tiếp tục xâm nhập đến tận yết hầu khiến cô có phần khó chịu.
Chu Thừa An không cho cô cơ hội phản kháng, đôi tay hắn ôm lấy đầu cô, hơi dùng sức, bắt đầu theo quy luật mà cắm đến tận yết hầu. Nước mắt cũng bất tri bất giác mà chảy xuống. Thấy cô như vậy, người đàn ông càng thêm kích động mà đẩy nhanh tốc độ, không biết qua bao lâu hắn mới bắn ở trước ngực cô. Đôi mắt Lương Xán u ám mà nhìn người đàn ông đang vô cùng thoải mái ở trước mặt cô kia.
Hắn lại gần hôn cô rồi bế Lương Xán vào phòng tắm.
“Xán Xán, em đừng nóng giận, tôi sai rồi!”
“Ừ! Em biết anh sai rồi! Có phải lần sau vẫn còn tiếp tục hay không?"
Chu Thừa An cười to: “A Xán! Sao lúc nào em cũng có thể hiểu rõ tôi như vậy?" Lương Xán không để ý đến hắn, nghiêm túc tắm rửa để bớt mùi rượu trên người. Chỉ là người nào đó cũng không muốn để cô yên ổn tắm rửa như vậy.
Không sai, cậu em trai kia của Chu Thừa An lại ngẩng đầu dậy rồi. Người đàn ông kia giống như một tên nhóc gào khóc đòi ăn, ánh mắt hắn nhìn cô đầy mong chờ. Biểu tình trên gương mặt có chút ủy khuất, giống như một chú cún con chỉ chờ được chủ nhân xoa đầu.
Lương Xán cũng không biết phải nói gì.
Chu Thừa An thấy vẻ mặt bất đắc dĩ của cô, hắn vẫn không biết xấu hổ mà ôm lấy cô gái nhỏ trong lồng ngực. Hắn đặt cô ngồi lên đùi mình, dùng ©ôи th!t cọ xát nơi hoa huyệt ướt át của cô. Hai tay hắn cũng không hề nhàn rỗi, bắt đầu xoa nắn khuôn ngực mềm mại kia. Miệng hắn ngậm lấy một đỉnh anh đào đang dựng thẳng. Đầu óc Lương Xán bị hắn làm cho trống rỗng không thể suy nghĩ được gì. Hai tay cô nắm lấy tóc hắn, cúi đầu hôn lên môi hắn. Người đàn ông hiếm khi bị động thừa nhận như vậy. Từ ngực hai người trở xuống đều là nước. ©ôи th!t ở trong nước vẫn đang đỉnh lộng nơi ŧıểυ huyệt, ngẫu nhiên đi vào cũng chỉ có quy đầu, cứ như vậy rút ra cắm vào, lặp đi lặp lại không biết bao nhiêu lần.
Sắc mặt Lương Xán ửng hồng, hai mắt hàm ý xuân, cô khát vọng loại cảm giác mãnh liệt kia, khao khát được hắn lấp đầy, khao khát ấy ngày càng lớn. Nhưng mà Chu Thừa An giống như không cảm nhận được loại khát vọng kia hay nói đứng hơn là hắn đang cô ý. Ý đồ của hắn vô cùng rõ ràng. Hắn muốn dày vò cô, dày vò đến khi cô mở miệng cầu xin hắn. Đến lúc đó người đàn ông này sẽ không một chút cố kị mà ȶᏂασ cô càng mãnh liệt, mặc kệ cô khóc đến tê tâm liệt phế hắn vẫn tiếp tục, cô kêu mệt hắn cũng sẽ không dừng lại.
Lương Xán cảm thấy cả người giống như sắp hỏng mất. Đến cuối cùng vẫn phải đầu hàng mở miệng: "Ông xã, mau... nhanh lên, anh mau vào đi, ȶᏂασ em... em không chịu nổi nữa rồi." Cô biết khi kêu như vậy hắn sẽ không thể khống chế. Chỉ là Lương Xán cũng không quản được nhiều như vậy. Cảm giác hư không trong thân thể mỗi lúc một thêm mãnh liệt. Cô không biết từ khi nào bản thân mình lại trở thành như vậy, có lẽ vì bản chất con người cô chính là loại con gái da^ʍ đãиɠ, háo sắc."Đợi lát nữa em đừng có khóc!" Ý cười trên mặt hắn đã đạt tới đấy mắt. Mục đích của hắn đã thành, Chu Thừa An không tiếp tục nhiều lời. Rốt cuộc cũng không phải chỉ có một mình Lương Xán vất vả nhẫn nhịn, ngay cả chính bản thân hắn cũng sắp không chịu nổi nữa rồi.
Chu Thừa An ôm Lương Xán đến cạnh bồn tắm. Hắn một đường xâm nhập, đường đi bên trong đã ướt át. Hắn đâm vào rồi lại rút ra, tích cực thăm dò từng nơi trong thân thể cô.
Cô gái nhỏ được hắn lấp đầy thỏa mãn vang lên những tiếng rêи ɾỉ "Ưm...a....a...."
Cô ngẩng đầu lên, híp mắt lại, say mê cảm thụ loại kɧoáı ©ảʍ cực hạn này.
Người đàn ông cúi đầu hôn lên da thịt tuyết trắng của cô, bàn tay hắn nắm lấy nơi vòng eo mảnh khảnh.
Tốc độ của Chu Thừa An mỗi lúc một nhanh, ©ôи th!t hắn rời khỏi chỉ để lại một cái quy đầu bên trong. Giây tiếp theo hắn lại đâm vào càng sâu, đường đi đã được phân bố bởi lượng lớn mật dịch, nhanh chóng thọc vào rút ra, kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến tận cùng cơ thể cô.
“Em mệt quá, chân đau."
Chu Thừa An cất giọng, thanh âm hắn trầm thấp “Chúng ta đổi một tư thế khác?” Người đàn ông ôm Lương Xán bước ra khỏi bồn tắm, để cô ngồi trên bồn rửa mặt, đỡ lấy ©ôи th!t xâm nhập vào bên trong.
Lương Xán thoải mái ưm một tiếng, cô nâng hai chân vòng lấy eo của hắn, hai tay ôm lấy cổ người đàn ông trước mặt, hôn môi hắn, đến cằm, vành tai. Đầu lưỡi linh hoạt liếʍ hầu kết người đàn ông. Chu Thừa An bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ, ôm Lương Xán kịch liệt ra vào.
Một lát sau, hắn ôm Lương Xán đặt xuống dưới, để tay cô đặt trên bồn rửa mặt, dùng sức va chạm.
Lương Xán biết hắn muốn cao trào, cực lực phối hợp với động tác của hắn, nhìn bộ dáng trầm mê của người đàn ông trong gương, toàn thân cô tê dại dị thường, ŧıểυ huyệt kịch liệt co rút lại, một cổ ấm áp trào ra…… Cao trào qua đi hai người đều thở dốc, Chu Thừa An vẫn không rời khỏi người cô, cứ như vậy ôm Lương Xán trong lòng, cằm hắn gác ở trên vai cô. Không bao lâu sau, Lương Xán đã cảm giác được cậu em trai vừa mới mềm xuống kia của hắn lại bắt đầu trướng lớn trong đường đi chật hẹp của cô. Lương Xán quay đầu nhìn tên đàn ông đang híp mắt cười đến vô cùng thoải mái. Hắn dùng ngón trỏ nâng cằm cô lên, nghiêng đầu ngậm lấy đôi môi đỏ mọng của cô, cự long dưới thân lại bắt đầu thong thả tiến quân.
Chu Thừa An ôm eo Lương Xán, một tay khác vòng qua đầu gối bế cô lên, giống với tư thế xi ŧıểυ em bé, ©ôи th!t hắn vẫn vùi sâu trong cơ thể cô, chưa từng rút ra.
“A ——” Lương Xán kêu lên đầy sợ hãi.
“Chu Thừa An anh làm gì vậy, mau buông em xuống.”
Người đàn ông không nói gì, ôm cô bước vào phòng để quần áo. Ở nơi đó có một cái gương rất lớn, từ trong gương có thể nhìn thấy tất cả một cách rõ ràng. ©ôи th!t hắn khiến ŧıểυ huyệt của cô căng đến cực hạn. ©ôи th!t hắn so với ngày thường cô hay thấy dường như còn lớn hơn một chút, thô hơn một chút. Người đàn ông tiếp tục xâm chiếm vào bên trong. Nhìn vật thô to kia ra vào trong thân thể mình. Chu Thừa An cũng thông qua gương lớn mà nhìn xuống nơi hai người họ giao hợp.
Lương Xán không dám nhìn, chỉ cần nhìn nhiều một chút đều khiến cô xấu hổ không thôi. Cô cảm giác được người đàn ông ở phía sau đang vô cùng hưng phấn, giống như hắn đã từng mói, hôm nay hắn sẽ ȶᏂασ cô đến phát khóc...