Ngón tay Đường Lẫm quẹt một chút dịch phun ra trên bụng y, bỏ vào trong miệng nếm nếm: "Anh Xuyên, thật nồng..."
Phí lời, tôi cũng cấm dục hơn một tháng, không nồng thì tức là có bệnh nha. La ŧıểυ Xuyên rất muốn hét lên một câu như thế, nhưng có lẽ vừa bắn xong, cả người mềm nhũn một chút sức lực cũng không có nên chỉ đành nằm thở dốc. Y liếc mắt thấy đối phương cúi xuống một lần nữa, vùi đầu vào giữa hai chân mình. Y vừa cuống quít vừa kinh ngạc thốt lên: "Cậu làm gì... đừng..."
"A a...! Đừng... liếʍ nữa... tôi cũng bắn không ra!"
"Hửm, vậy em sẽ cố gắng hơn." Đường Lẫm ngậm cái đồ vật kia hàm hồ nói, đầu lưỡi tinh tế rà quét qua mỗi nếp gấp, làn da và đường gân, thậm chí còn dùng đầu lưỡi tách cái miệng nhỏ trên đỉnh, sau đó mυ"ŧ một ngụm thật mạnh.
"A!!" La ŧıểυ Xuyên kêu to, cả người co lại trên tấm ga trải giường, trong âm điệu mang theo tiếng nức nở, động tác của nam nhân khiến y cảm thấy linh hồn cứ như bị hút ra, phía dưới lại phun ra một lượng lớn dịch hỗn hợp, cảm giác sắp đạt tới cao trào nhưng lại không đủ khiến y vỡ nát, ŧıểυ huyệt ở mặt sau cũng co rút một trận.
Đường Lẫm chẹp chẹp miệng, nhả tính khí ra, lập tức bị La ŧıểυ Xuyên bất mãn dùng chân kẹp cổ lại. Hắn không nhịn được bật cười, hôn một cái lên bắp đùi người dưới thân: "Đừng nóng vội, thời gian của chúng ta còn dài lắm."
"Gel bôi trơn." Đường Lẫm đổ ra hơn nửa lọ thuốc, làm phía dưới La ŧıểυ Xuyên một mảnh dinh dính, hắn xoa chất lỏng lên tay, tinh tế bôi vòng quanh hậu huyệt, còn nhoài người lên đem hai viên nhũ xoa nắn một hồi. Một tay hắn vén mái tóc dày của La ŧıểυ Xuyên, tay kia trượt xuống khe mông, khàn khàn mở miệng: "Anh Xuyên, thoải mái hay không? Miệng nhỏ phía dưới cũng mở ra..."
"... Mẹ cậu... ô!"
Đường Lẫm chầm chậm - luồn một ngón tay vào trong ŧıểυ huyệt đang co rút, bên trong thật nóng, nhiều lần siết chặt khiến ngón tay hắn không di chuyển được. Hắn lại đổ thêm chút bôi trơn, tiếp tục động ngón tay, lần này khá hơn, cho dù La ŧıểυ Xuyên có kẹp chặt mặt sau hơn nữa cũng không ngăn cản được âm thanh ma sát ra vào.
Đem tràng đạo hoàn toàn bôi trơn, hắn lùi ngón tay ra một chút, tìm tòi trên mặt vách trơn trợt, mãi cho đến khi đối phương than nhẹ một tiếng – phía dưới đột nhiên căng lên, hắn mới hiểu rõ mà nhếch miệng, sau đó không ngừng tạo áp lực ở điểm nhỏ vừa tìm thấy, các ngón tay cong lại đầu ngón tay đẩy mạnh vào nơi kia.
"Hả? Ai xx ai?" Nam nhân ép ở trên người y không tức giận mà trái lại cười cợt cúi đầu hôn một cái lên tính khí y, thêm một ngón tay vào, tiếp đó hai ngón đồng thời dùng lực xoa bóp cái nơi điên cuồng kia.
"Để tôi bắn... ô... không xong..." động tác đối phương thực sự kiên trì khiến y nhịn không nổi, liền nghẹn ngào thúc giục.
Đường Lẫm chơi đùa một trận bỗng rút ngón tay ra, sau đó không chờ La ŧıểυ Xuyên kháng nghị liền đem vật cứng nhịn đến phát đau chống đỡ ở miệng huyệt, chầm chậm mà kiên định – đẩy vào.
"Phía dưới của em cũng nhẫn nại không xong..."
"A..." La ŧıểυ Xuyên hút khí, cố gắng thả lỏng để bao lấy cái vật to lớn kia. Tính khí vừa chui vào thì miệng huyệt sẽ có cảm giác như bị nứt ra, nhưng tiến vào sâu hơn sẽ dễ chịu hơn nhiều.
Đường Lẫm vẫn chưa đi vào đến cùng, mà chờ cái miệng nhỏ co rút hai lần, mới tiếp tục đẩy vào, mãi đến lúc cả cây đi vào bên trong cơ thể đối phương hắn mới làm ra động tác mãnh liệt hơn.
"Ha... chậm, chậm chút!!" Ngón tay sao có thể so cùng thiết côn nóng rực – đang ở bên trong cơ thể của y hung hãn trắng trợn ra vào, đỉnh cho y có ảo giác như lục phủ ngũ tạng đều bị đảo lộn.
"A! Đỉnh, đỉnh tới! không..." cả người La ŧıểυ Xuyên run rẩy, ŧıểυ huyệt siết chặt, bụng dưới co giật, điểm nhỏ kia bị đụng vào vừa chua xót vừa đau đớn, cứ như là đã nín ŧıểυ còn bị người dùng sức ấn vào bụng vậy.
Đường Lẫm bị y siết chặt đến suýt chút nữa thì bắn ra, hắn thầm mắng một tiếng rồi nhanh chóng đưa đẩy cái eo, nhiều lần đỉnh qua điểm mẫn cảm khiến tràng đạo không ngừng nhúc nhích rồi từ từ buông lỏng ra.
Vẻ mặt La ŧıểυ Xuyên vừa vặn vẹo thống khổ, lại vừa như vui thích đến cực hạn, khóe miệng tràn ra chút nước.
Đường Lẫm vì đối phương đạt đến cao trào mà ŧıểυ huyệt siết chặt khiến tính khí đau đớn, hắn cũng không nhẫn nữa lập tức xuất ra.
Tràng đạo vừa mới đạt cao trào phảng phất so với lúc trước càng ẩm ướt và nóng bỏng hơn, bao bọc lấy vật cứng của hắn mà co rút rồi ngọ nguậy, khiến hắn thoả mãn vô cùng, hắn thở dài một tiếng ngã lên người La ŧıểυ Xuyên, làm nũng – cọ cọ cổ y: "Anh Xuyên, thật thoải mái..."
La ŧıểυ Xuyên vừa mới lấy lại tinh thần, nghe nói liền hoảng hốt, y sờ sờ đầu nam nhân đang chôn ở cần cổ mình, giả bộ hung ác mà kéo tóc hắn mắng: "Cậu muốn làm phản hả? Còn không mau lăn xuống."
Đường Lẫm nhe răng nhếch miệng - gặm gặm cổ y, tính khí một lần nữa lại hiên ngang đứng dậy, bông cúc La ŧıểυ Xuyên thực sự là tội nghiệp: "Anh Xuyên, anh thật hung... em làm còn chưa có đủ..."
Giả bộ đáng thương cái gì? La ŧıểυ Xuyên trừng hắn, vì sao mình lại dễ dàng mắc mưu tên này như vậy, nhìn nam nhân trước mắt ngay cả động tác nhỏ đều cẩn thận, tâm y mềm nhũn đến nỗi không thốt thêm được lời hung ác nào nữa. Hài! Cũng không biết rốt cục là ai bị người ta ăn chết rồi.
"Trước hết... cứ từ từ đã..." làm tiếp thì thật sự y sẽ ngất mất. Lời tiếp theo y ngượng ngùng không muốn nói, nửa câu truớc cũng đủ để cái mặt già của y đỏ bừng rồi, may mà đối phương không nhìn thấy.
"Ừm, không sao, em sẽ đợi một chút, anh nhìn, em lại vừa cứng lên." Đường Lẫm nói xong thì như là muốn chứng minh, tay ôm chặt eo La ŧıểυ Xuyên rồi nhắm gậy chọt chọt vào nơi kia: "Thế nào, đủ cứng hay không?"
Ai quản cậu có đủ hay không chứ! La ŧıểυ Xuyên quả thực khóc không ra nước mắt.
"A... còn không đủ... ưm!" tràng đạo mẫn cảm dị thường lại bị ma sát, theo bản năng liền co rút một trận, cho dù bị đâm vào có một chút cũng làm cho y run rẩy không ngừng. Vừa nghĩ tới lúc nãy bị làm đến bắn ra, y hơi hoảng sợ, bụng dưới liền cảm thấy chua chua: "Đường Lẫm, không được, thật sự không được, đừng, đừng cử động! Ô..."
"Bắt em không được cử động, nhưng bên trong của anh lại động liên tục nha."
Vừa nãy Đường Lẫm đã phát tiết một lần, bây giờ không vội vã mà rất nhẫn nại, hắn muốn mang cho La ŧıểυ Xuyên nhiều vui thích hơn. Hắn chầm chậm đưa đẩy, sâu sắc cảm thụ khi tràng đạo bị hắn đỉnh một cái thì ngọ nguậy, lúc hắn rút ra thì níu lại, tình cờ lúc đẩy trúng điểm mẫn cảm thì tiếng nước xấu hổ lại vang lên. Bởi vì đèn không bật nên cái gì cũng không nhìn thấy, hắn đành đưa tay mò mẫm xuống vị trí hai người đang gắn chặt, cảm nhận ŧıểυ huyệt đang siết chặt lấy cây gậy của hắn.
"Anh Xuyên, bên trong sao lại ra nhiều nước như vậy, em sắp bị anh làm bỏng chết, anh nhìn, đều chảy ra rồi." Hắn nói, còn thật sự đem ngón tay ấn vào miệng La ŧıểυ Xuyên, phối hợp cùng tiết tấu ra vào phía dưới, kẹp lấy đầu lưỡi của y mà khuấy đảo. "Aaa!" La ŧıểυ Xuyên nói không nên lời, gương mặt ửng đỏ, không biết vì cảm giác ở phía dưới hay vì lời nói vô sỉ của đối phương, khiến cho y càng cảm nhận được vật cứng dữ tợn ma sát trong thân thể ra sao, ngay cả hình dạng cùng đường gân nhô ra đều rõ như ban ngày... Y hận không thể lấy tay bịt miệng người này lại, rõ ràng lúc làm nũng thì hắn giống Đường Khả như đúc, nhưng lời nói ra lại khiến người ta... khiến người ta... trình độ văn hóa của y không đủ để hình dung sự vô liêm sỉ hạ lưu của hắn nữa. Đường Lẫm trầm thấp thở một tiếng, đột nhiên cúi xuống bắt lấy miệng La ŧıểυ Xuyên, gần như điên cuồng cùng y trao đổi nước bọt, cặp lưỡi quấn lấy nhau dây dưa, cứ như là muốn đem đối phương gặm sạch sẽ: "Anh Xuyên... ŧıểυ Xuyên... Em yêu anh... Em yêu anh..." tốc độ bỗng nhiên tăng nhanh khiến La ŧıểυ Xuyên kinh sợ hô lên một tiếng, y vòng tay ôm chặt thắt lưng Đường Lẫm, thân thể của bọn họ kề sát nhau, nửa dưới kết hợp làm một, làm ra hành vi tình cảm nguyên thủy nhất nhưng cũng bùng nổ nhất. Căn phòng vốn tối om nhưng thật giống như có thể xuyên thấu qua bóng tối mà nhìn thấy yêu thương nồng nàn cháy trong đôi mắt của đối phương.