Nhân Gian Nổi Sóng

Chương 88 - Chịch thêm phát nữa

Trước Sau

break
Không bỏ lỡ một giây nào, Thiên Tú banh rộng hai chân cô bé ra và kê ngay ©ôи th!t bự chảng gân guốc của mình vô giữa lỗ thịt hồng hồng và từ từ ấn vô, giật mình oằn người như con sâu chạm phải thỏi sắt nung đỏ, Thúy Hằng đang bị Tú xâm phạm lần nữa, nàng giãy dụa dữ dội nhưng cậu còn nhanh hơn, đè nghiến nàng xuống, cậu hẩy mạnh mông và... phụp.

Quy đầu ©ôи th!t khủng của Tú cắm thẳng vô trong âm đa͙σ của cô bé, thật là chặt khít quá, Thiên Tú hẩy mạnh vậy mà mới lọt vô được quy đầu, cơ vòng âm đa͙σ nàng liền siết chặt chỗ tiếp giáp của quy đầu với thân ©ôи th!t như cọng dây thun khiến Tú khựng lại đó, cậu có cảm giác như đang phá trinh nàng thêm lần nữa vậy, còn cô bé cảm thấy đau xé khi phải tiếp nhận thứ vật khủng ấy vào lại bên trong cái lỗ sinh sản của mình, nàng hét lên một tiếng đau đớn và ưỡn cong người để giảm bớt áp lực đang cố xuyên vô cửa mình nàng nhưng cũng chẳng ăn thua gì.

Thiên Tú biết còn chần chừ không khéo Thúy Hằng giãy một cái là tuột ra mất, thế là cậu ấn mãi vô, ©ôи th!t như con trăn khổng lồ từ từ nhích vô hang sâu nóng bỏng ẩm ướt của nàng với sức mạnh không gì cản nổi, âm đa͙σ của cô bé bị nong chặt cứng đến độ nàng cảm nhận được sự lồi lõm gân guốc của ©ôи th!t Thiên Tú chiếm lĩnh từng centimet trong âm đa͙σ nàng, đau như xé thịt, nàng oằn oại liên hồi. Mặc kệ sự đau đớn của Thúy Hằng, Tú trườn dần người lên cho cây thịt lút dần vô trong cái âm đa͙σ ẩm ướt chật ních của cô bé cho đến hết, và cuối cùng thì cậu cũng đóng ngập được ©ôи th!t to tướng của mình vô người nàng. Thiên Tú thầm cảm ơn duyên phận đã cho mình gặp cô bé này, cậu cảm thấy quá sướиɠ và nghĩ phải cᏂị©Ꮒ cho nàng tơi tả mới thỏa mãn miếng mồi ngon thế này, đồng thời cũng là cách dạy cho nàng biết sợ mà biết xử sự lễ phép với bề trên.

Cậu để yên một lúc cho nàng quen dần với kích cỡ nɠɵạı hạng của ©ôи th!t, không vội vã nên Tú bắt đầu nhấp một cách khoan thai, từ tốn như đang thưởng thức một món ăn thật ngon, cậu nhếch mép khi thấy những dòng nước mắt lã chã tuôn dài từ hai con mắt nhắm nghiền của Thúy Hằng, vừa đau đớn vừa nhục nhã, nhưng nàng không biết làm sao chống lại, tấm thân trinh nguyên của nàng đã bị cậu xâm phạm rồi. Nhắm nghiền đôi mắt, nghiến chặt răng, cô bé cầu mong sao cơn ác mộng này qua thật nhanh, nàng cũng không ngờ Tú lại có ©ôи th!t vĩ đại như vậy.

Nàng cố chịu đựng, tưởng Tú làm chút là bắn tinh liền do hồi nãy lúc giao hợp với nàng thì cậu bắn ra rất nhiều nhưng sự đời không đơn giản như vậy, Thúy Hằng đâu biết cậu có khả năng giữ ©ôи th!t cứng ngắc và muốn xuất tinh lúc nào cũng được, Thiên Tú nhấp không nhanh nhưng cứ từ tốn khoan thai như vậy đã hơn năm phút rồi, cảm giác đau rát dần dần qua đi, cô bé bắt đầu cảm giác được ©ôи th!t của Tú rút ra cắm vào trong âm đa͙σ nàng ra sao, và cho dù nàng là một chị hai xã hội đen đến đâu thì nàng cũng chỉ là một thiếu nữ đang độ tuổi mới lớn hừng hực sức sống.

Thúy Hằng cố chịu đựng sự cưỡng hiếp một lúc thì đột nhiên cái cảm giác đê mê quen thuộc mơ hồ len lỏi dâng lên, thoáng qua nhưng càng lúc càng rõ ràng, ở phía dưới âm đa͙σ nàng đã bắt đầu có những cảm giác với cái ©ôи th!t kia: thịt non hồng bên trong âm đa͙σ của cô bé bắt đầu co bóp, siết chặt từng hồi.

Trời ơi, lại đến nữa rồi, Thúy Hằng hết hồn cố dùng hết lý trí kiềm chế và cố không thừa nhận cảm giác ấy, nhưng càng chối bỏ, cảm giác càng mãnh liệt hơn, khốn nạn ơi là khốn nạn, cái thân thể tràn đầy sức sống của nàng giờ phản bội nàng, nó không thèm đếm xỉa gì đến lý trí của nàng, nó như con quỷ lồng lên đòi thỏa mãn cái mà nó khao khát, thân hình nàng như căng lên, nó thúc đẩy nàng phải ưỡn người lên, quằn quại, rên la…

Cô bé sợ mình sẽ không chịu được lâu nữa, nàng sẽ phải thua cuộc trước Thiên Tú, nàng vội giãy dụa chống cự đẩy cậu ra trước khi quá muộn nhưng mọi sự đã thật sự quá trễ, nàng giờ đây như con cá nằm trên thớt, Tú muốn banh thân xẻ thịt gì gì nàng thì tùy, Thúy Hằng bủn rủn cả chân tay, nàng giơ tay chống đẩy một cách yếu ớt lên bộ ngực chắc nịch của Tú nhưng chẳng ăn thua gì, trong giây phút sống dở chết dở cô bé cố thều thào được vài câu: "Thôi đủ rồi, ngừng lại đi anh Tú, làm ơn đi, em van xin mà…"

Ngừng lại độ mươi giây, Tú giả vờ nghe không rõ, cậu hỏi: "Em nói cơ???"

Nàng lặp lại: "Anh đừng làm vậy nữa, ngừng lại đi…"



Nhưng cậu ranh mãnh thọc ©ôи th!t to lớn của mình vô người nàng hai lần ở giữa câu nói thì thành ra lại nghe câu nói của nàng là: "Anh đừng… ự. Ngừng lại… ự…"

Tú mỉm cười và nói: "Em nói anh… đừng ngừng lại hả… hả… hả…"

Mỗi cái hả cậu lại dùng lực đẩy mạnh ©ôи th!t vô âm đa͙σ nàng khiến nàng ngất ngư ngáp ngáp như con cá mắc cạn, không để nàng nói thêm lời nào nữa Tú ngoáy vòng vòng ©ôи th!t khổng lồ của cậu trong âm đa͙σ nàng, cậu cố tình làm quy đầu trật qua trật lại trong cổ tử ©υиɠ nàng, một ngọn lửa nóng bỏng lập tức bùng lên thiêu đốt mọi lý trí còn sót lại của Thúy Hằng làm cô bé rúm toàn thân, mắt nàng ngây dại, bản năng sinh dục giống cái bừng bừng lộ rõ, ánh mắt nàng liền bộc lộ rõ sự sướиɠ khoái ngây ngất, mặt nàng đỏ bừng, bầu vυ" săn lại, núm vυ" nàng cương cứng nhô cao, cặp đùi ếch buông thõng trên bãi cỏ nay co rút lên một cách vô thức, nước nhờn từ cửa âm đa͙σ tiết ra dầm dề. Thiên Tú dập nàng mỗi lúc mỗi nhanh, cậu làʍ t̠ìиɦ quá mạnh bạo làm nàng quá sướиɠ, từng cú dập, từng cú nắc của cậu đẩy nàng trượt dài trên bãi cỏ xanh mướt, đôi bàn tay nhỏ nhắn xinh xắn hồi nãy đẩy Tú ra giờ lại bấu cứng lấy vai cậu, nàng đưa đẩy đôi mông liên tục hứng trọn từng cú dập, hai chân đã quặp chặt lấy lưng cậu.

Thiên Tú chơi nàng như một con thú hoang mùa động cỡn, ©ôи th!t khủng của cậu dập bành bạch lên mu âʍ ɦộ cao mum múp thịt của nàng không một chút thương tiếc, nghiến chặt răng đến mức kêu ken két để khỏi thốt lên tiếng kêu rú cực khoái của một con mèo cái bị hãm hiếp, nàng bộc lộ sự sướиɠ tột độ bằng cử động thân thể, nàng uốn éo, nàng hẩy mu, nàng ngoáy tròn mông, ưỡn cong chiếc lưng thon, nàng cấu, nhéo, cào vuốt rồi xoa xít tấm thân trần trụi của Thiên Tú một cách cuồng nhiệt.

Tội nghiệp cho Thúy Hằng, từ một chị hai xã hội đen vào đời không biết sợ ai giờ đang bị người ta hiếp tơi tả, những cảm giác mới lạ, cộng với ©ôи th!t khủng và lối làʍ t̠ìиɦ điệu nghệ, mạnh bạo của Thiên Tú khiến nàng ngất ngây, chìm dần vào đê mê của thú vui thể xác, cảm giác nối liền cảm giác khiến nàng không còn chỗ cho lý trí.

Rồi điều chờ đợi đã phải đến, một cảm xúc cực khoái sâu thẳm trong người nàng bùng phát, Tú thúc từng phát từng phát thật mạnh ©ôи th!t vĩ đại của mình thám hiểm tận nơi sâu nhất trong âm đa͙σ của nàng, cô bé tưởng như ruột gan của mình bị Thiên Tú đẩy cả lên trên, tử ©υиɠ nàng bị cậu ép chặt tối đa, âm đa͙σ nàng bị giãn ra hết mức, cả phần dưới của nàng bị nong chặt cứng đến độ cái bụng phẳng của nàng như cộm hẳn lên, nàng lấy tay xoa xoa ấn ấn bụng dưới một cách vô thức như muốn đẩy cái ©ôи th!t to đùng kia ra.

Tưởng rằng nàng đau đớn nhưng không, nàng đang sướиɠ, ©ôи th!t khủng gân guốc to như trái bắp luộc đã ngập trọn hoàn toàn trong người Thúy Hằng lèn chặt mọi ngóc ngách thâm sâu nhất trong âm đa͙σ nàng khiến nàng tê tái rùng rợn, nàng nổi da gà từng chặp, và cơn sướиɠ bùng nổ bất đắc dĩ khiến cô bé rướn căng người, một cảm giác sướиɠ khoái mãnh liệt chưa từng biết ào đến như sóng thần, nàng như con thuyền không lái mặc cho bão tố dập vùi, đầu nàng quay qua quay lại liên tục: "A… a… a… anh Tú ơi… chếtttt mấttt… sướngggg quá…"

Nàng kêu tên Thiên Tú lần rồi rú lên, tiếng rú thống khoái cực độ của con mèo cái bị hãm hiếp, các ngón tay ngón chân của nàng duỗi thẳng ra, nàng run rẩy như chiếc lá trong cơn phong ba bão táp, đôi chân trắng nõn co giật chơi vơi trong không khí, như con ngựa bất kham không chịu dừng vó, cậu vẫn điên cuồng phi nước đại dập liễu vùi hoa cô bé một cách không thương tiếc lép bép… nhóp nhép… nhóp nhép… bình bịch… bình bịch…

Dâm thủy từ âm đa͙σ Thúy Hằng ra nhiều không kể xiết và Thiên Tú cho đến mãi về sau là người duy nhất làm cho nàng đạt đến cực khoái nhiều lần liên tiếp, cô bé cảm thấy toàn thân nhẹ bỗng như không còn nằm trên mặt đất mà cứ lâng lâng như đang bay trên bầu trời rồi nàng thấy sao xẹt tứ tung… rồi nàng hết biết gì nữa…

Nhìn tấm thân mỹ miều co giật như động kinh không ngừng trước mặt Thiên Tú là cậu biết mình đã đưa nàng đến đỉnh cực khoái, cô bé nõn nà đang quắp chặt lấy cậu, nước nôi ra tùm lum và chết ngất đi trong vòng tay cậu, không cần duy trì làm gì nữa, gầm lên một tiếng như con thú săn mồi đã thịt được con mồi, Tú rùng mình phụt từng luồng tϊиɧ ɖϊ©h͙ mạnh như vòi rồng vô thật sâu trong tử ©υиɠ nàng và lặng lẽ ngắm nhìn từng cơn sướиɠ cực điểm của người con gái, một rồi hai… rồi ba, cái cuối cùng nàng co hẳn người lên rồi nằm vật xuống, đầu nghẹo sang một bên, hơi thở dồn dập như như con ngựa cái hấp hối. Ba cơn cực khoái điên cuồng dữ dội vắt sạch sức lực của Thúy Hằng, mắt nàng nhắm nghiền, mồ hôi như tắm túa ra từ làn da trắng mịn của nàng…

Cô bé nằm nghiêng trần truồng hoàn toàn giữa bãi cỏ như một pho tượng thần vệ nữ, cặp vυ" mềm mại lấm tấm mồ hôi, đôi chân nõn nà đã từng mở rộng quắp chặt lấy Thiên Tú giờ lại khép chặt e ấp, chiếc eo thon nhỏ làm nổi bật thêm hình ảnh cái hông nở nang nhô cao, vòng ba nàng thật tuyệt vời, nghĩ đến việc mình mới hưởng thụ xong tấm thân đó ©ôи th!t Tú lại chuẩn bị nhúc nhích vươn lên, và giữa đôi mông tròn trĩnh của nàng, dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng như sữa hắn bơm đầy ắp trong âm đa͙σ nàng giờ chảy ngược ra thành dòng kèm theo ít máu trên đùi non của nàng và nhỏ xuống bãi cỏ đọng thành vũng. Nàng nghĩ, nàng không ngờ Tú làʍ t̠ìиɦ tuyệt vời đến vậy, nàng thật sự ngây ngất…



Cảm giác cơn đa cực khoái vẫn còn đọng đâu đó trong thân thể, và nàng cũng mệt đừ, nên nàng chẳng buồn động đậy, nàng nằm hưởng thụ dư âm còn sót lại của cuộc truy hoan, nằm xuống bên nàng, ôm tấm thân ngà ngọc trong tay, Tú mở miệng hỏi: "Còn dám lên giọng với anh nữa không?"

Ánh mắt nàng nhìn cậu trân trối vô hồn, một dòng nước mắt chảy dài xuống, vừa tủi nhục vừa xấu hổ không biết nói sao, nàng chỉ biết lặng lẽ khóc và… nàng nói: "Em... em... không dám nữa..."

Cậu gật đầu và khẽ hôn nàng: "Anh làm em có sướиɠ không?"

Nàng đáp theo con tim mách bảo: "Dạ... sướиɠ... sướиɠ lắm luôn."

Rồi Tú hỏi tiếp: "Vậy sau này có muốn anh làm em sướиɠ nữa không?"

Thúy Hằng ngước lên nhìn Thiên Tú, ánh mắt cậu hàm chứa đe dọa, nếu trả lời không thì e rằng Tú lại lôi nàng ra làm thêm chập nữa khiến người nàng run lên vì sợ, nàng vội đáp: "Muốn ạ, em lúc nào cũng sẵn sàng."

Tú mỉm cười: "Vậy cho anh làm thêm cái nữa nhé?"

Mặt nàng tái nhợt: "Không, không, làm ơn, em mệt rồi, tha cho em đi. Bữa khác em sẽ cho anh..."

Chưa dứt lời, Thiên Tú đặt lên cánh môi mọng của nàng một nụ hôn nhẹ nhàng, cậu khẽ cười nói: "Đó là do em nói đấy nhé!"

Rồi Tú ôm chặt nàng vào lòng, cô bé cũng vòng tay ôm lấy cậu, hai thân thể trần truồng dính lấy nhau để cảm nhận hơi ấm của nhau. Giữa Thiên Tú và Thúy Hằng có lẽ đã chớm nở một tình yêu nhỏ rồi chăng?​
break
Cố Ý Mê Hoặc (Sắc)
Ngôn tình Sắc, Sủng, Đô Thị
(Cao H) Ngon ngọt nước
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Hẹn Tình Với Người Nổi Tiếng
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc