Lần này nàng chủ động nên thấy khác hẳn, cảm giác phê hơn trước nhiều. Những cái vân vê, khều, móc của hai ngón tay Minh khiến chỗ đó của nàng như phát sốt, nước ra ướt nhem. Nàng cũng không biết phải làm gì hơn là hẩy hẩy mu, chà xát chỗ đó vô những ngón tay của Minh khiến cho cậu phải “mở to mắt ra mà nhìn”. Quỳnh Phương bất chấp tất cả, nàng không cần biết ý tứ của Minh như thế nào nữa, chỗ đó của nàng tưng tức khó chịu quá rồi, cảm giác rát buốt ê ẩm đã bị đè bẹp bằng một sự thôi thúc mà nàng không biết, cho nên nàng cứ làm theo bản năng thôi. Càng hẩy hẩy mu, chà xát vô ngón tay, vô người của Minh, nàng càng thấy sướиɠ. Và cứ thế cặp vợ chồng đắm đuối một lúc thì nàng rùng mình. Lần này cô bé sướиɠ khoái mạnh hơn lúc nãy, cả người rung giật theo từng cơn nóng rực lan truyền từ trong ổ bụng dưới.
Nàng lơ mơ cảm giác, có một sự thôi thúc muốn Minh đưa cái gì đó vô trong âm đa͙σ, như lúc nãy, để bên trong âm đa͙σ nàng được “lấp đầy”, được nong chặt cứng như lúc nãy. Hai chân nàng ôm siết lấy người Minh, cọ xát âm hạch vô tay cậu càng mãnh liệt, nhưng có vẻ đã không đủ “phê” rồi. Tay nàng thò xuống dưới mò mẫm, và nhanh chóng nắm chặt cây thịt to cứng ngắc của chồng nàng. Nhưng tới đây nàng lại bối rối không biết phải làm sao, nên mở to mắt nai ra, mặt đầy khổ sở nhìn Minh, hy vọng cậu có thể hiểu được những thôi thúc, ham muốn ngay lúc này của nàng. Nãy giờ Minh nhìn thấy hết mọi tín hiệu của nàng rồi mà cứ giả nai như không biết gì hết, để xem phản ứng nàng như thế nào. Nhưng khi thấy phản ứng đòi hỏi mãnh liệt của nàng, nhìn ánh mắt van xin, lẫn những tiếng rên ư ử đầy dâm dục của nàng, thì cậu biết đôi chân lẫn lỗ âm đa͙σ của nàng đang “rộng mở”, chờ đợi mình đút vào. Minh hôn lên đôi môi cô bé một cái rồi thì thầm bên tai nàng: "Vợ dạng chân ra thêm đi, chồng đút vô mới dễ, sướиɠ lắm."
Nàng khẽ mỉm cười khi nghe những lời khen có cánh của chồng mình, nằm dưới nhưng nàng vẫn cố ngóc đầu nhìn chằm chằm chỗ đi ŧıểυ của mình đang bị khúc thịt to và dài của Minh liên tục rút ra, rồi biến mất vào trong cái lỗ âm đa͙σ nằm giữa hai môi âʍ ɦộ. Cùng với sự tò mò mãnh liệt về âm đa͙σ của mình, nàng ráng nhịn đau thốn để hỏi: "Hự… âm đa͙σ... của em... hự… và của chị Như... hự... cái nào... hự... ngon hơn … hự… vậy anh?”
Nàng nhăn mặt, bật ra tiếng rên gấp gáp: "Hic, ui da… hự hự… vợ đau … quá chồng … hự hự… ơi… hu hu…"
Đang tập trung để dập nước rút, Minh nói nhanh qua hơi thở: "Phù phù, ráng đi vợ… hực hực… chút nữa… phù phù… chút xíu nữa… phù phù… là chồng xong rồi…hự hự … không sao đâu, phù phù…"
Và kèm theo đó là những tiếng “bạch bạch” rất to. Chẳng cần biết nàng có nghe lời hay không, đạn đã lên nòng, sắp sửa phải bắn vãi ra rồi nên Minh không quan tâm nhiều được nữa. Bây giờ cậu chỉ cần biết mình phải giữ chặt phần dưới cơ thể của nàng, “khống chế” được cái âʍ ɦộ non của nàng là đủ.
Lúc này đau rát quá rồi, Quỳnh Phương mếu máo hỏi một câu ngây ngô: "Hic hic, chồng xong chưa chồng? Hu hu, vợ đau quá, hu hu…"
Đang đè lên người nàng để thở dốc, mà nghe vợ mình hỏi khiến Minh xót cho nàng quá. Đành gật đầu thay cho câu trả lời vì cậu còn đang phê.
Xong rồi Minh chống tay hơi nâng người dậy, chồm lên vuốt ve cơ thể ngọc ngà của nàng từ dưới lên trên, và rồi nằm đè lên nàng lại, ôm xiết lấy con nhỏ, thủ thỉ: "Yêu vợ nhiều quá đi. Vợ thiệt là ngoan!"
Ở trong nhà tắm, Minh đặt nàng ngồi xuống, rồi lấy nước tắm cho nàng. Cô bé hơi run rẩy dưới làn nước có phần lạnh trong buổi tối, nhưng ngay sau đó nàng cảm giác cơ thể đang run run của mình được một cơ thể vạm vỡ và chắc nịch ôm ấp từ phía sau, giữ ấm khiến cô bé sướиɠ không nói nên lời. Nước trơn trơn khiến làn da hai cơ thể cạ vô nhau rất thích.
Mãi đến tận bây giờ nàng mới ý thức được mình không phải đang mơ. Hạnh phúc nhỏ nhoi khi chủ nhân và cũng là chồng nàng chăm sóc. Nàng xoay người lại, đưa tay ôm choàng lấy tấm thân săn chắc của Quang Minh, áp sát mặt vào bộ ngực vạm vỡ của cậu, trong đầu thầm nhủ nếu được cậu thương yêu mãi như vầy thì nàng có chịu đau âm đa͙σ một chút cũng xứng đáng. Dù không chịu nổi nàng cũng sẽ ráng chịu, cắn răng chịu, chứ nhất quyết không mở lời để rồi nàng sợ bị chồng mình quay lưng với mình.
Quỳnh Phương giờ tỏ ra nhút nhát, yếu đuối, không chút tự vệ rúc người vào lòng Minh, tận hưởng cái ôm của cậu, tận hưởng hơi ấm từ cơ thể rắn chắc đó tỏa ra sưởi ấm cơ thể run rẩy của mình, tận hưởng sự kỳ cọ của Minh cho mình. Sức nóng từ cơ thể cậu tỏa ra khiến cho nước lạnh cũng chẳng còn lạnh nữa. Dưới những tia nước bắn xuống từ vòi sen dội lên làn da của hai vợ chồng, cô nàng hé miệng cười sung sướиɠ.
Nụ cười đẹp và trong lành như nắng sớm khiến cho Minh lại ngẩn ngơ trong một thoáng. Nụ cười quyền lực mà nàng biết có khả năng làm mọi đàn ông con trai “rớt tim” ra ngoài.
Sau khi tắm rửa xong, Minh lấy khăn tắm lau khô người cả hai, rồi bế nàng về giường, cả hai trần truồng ôm nhau ngủ hạnh phúc trong đêm đầy ánh sao.