Từ trên mái nhà nɠɵạı bé Trang, Háo Sắc Quỷ vẫn theo dõi cặp đôi, có lẽ nó vẫn kiên nhẫn chờ đợi để ăn trọn khí huyết của hai người họ, nhưng nó đâu ngờ bị kẻ khác đang theo dõi nó chặt chẽ, chính là ông Mạnh tài xế của gia đình Minh. Ông bình thản rít hơi điếu thuốc rồi nói: “Quả đúng như mình nhận định, thằng Minh đang cùng cô bé kia ân ái. Hừm, chỉ biết làm khổ người khác thôi, mà dù sao thì nó cùng con bé kia đang lãnh trọng trách để người con trai là bậc anh hùng mấy ngàn năm trước ra đời để cứu thế gian này.”
...
Minh mân mê hai bầu vυ" của người yêu lõa thể xinh đẹp, cậu nói: "Em càng ngày càng đẹp ra, anh thật may mắn vì có em."
Nàng mỉm cười mãn nguyện rồi mở lời: "Làm tiếp đi anh, em buồn ngủ rồi."
Bỗng hai tay nàng bấu ngực Minh đau điếng, biết nàng sắp lên đỉnh cao khoái lạc nên cậu cắn răng chịu đựng, sau khoảng chục cái dập mông mạnh bạo liên tiếp là những tiếng rên thỏa mãn cực độ:
"A… a. A… aaaaa…" Nàng gầm lên âm ỉ trong miệng.
Nhìn cảnh đó làm Minh xém phụt tinh, nhưng may là tay nàng vẫn bấu chặt lồng ngực, cơn đau át đi cơn hưng phấn. Thân hình nàng sau khi lên đỉnh từ từ ngã xuống lòng cậu, rã rời, rũ rượi, vuốt nhẹ lưng nàng âu yếm, hơi thở của nàng đứt quãng, rêи ɾỉ hừ hừ trông như một người đang hấp hối. Hôm nay nàng đã lên đỉnh quá nhiều, điều đó khiến nàng mất sức, Minh cũng để im cho nàng nghỉ ngơi.
"Anh luôn là người làm em hạnh phúc và ngây ngất." Nàng nói.
"Cho hết vô trong người em như mọi lần đi anh." Nàng thì thầm.
Câu nói của Thùy Trang làm Minh hơi bất ngờ, vì trước giờ cậu cũng xuất vào trong nàng chứ đâu, Minh cảm nhận có vẻ sắp rời xa mình nên Trang sẽ không hưởng được cảm giác được bắn tinh vào âm đa͙σ mình nữa nên cậu nói: "Ừ, để anh."
Chừng lát sau cả hai trở về thực tại, đang nằm mơn trớn nhau bỗng bé Trang la lên khiến Minh giật mình, cậu hỏi: "Em sao thế?"
Nàng trả lời: "Nãy em nhìn thấy có bóng đen đang nhìn chúng ta đó "chồng"."
Vốn có võ nên Minh không sợ, cậu quét mắt xung quanh không thấy gì, nói: "Anh có thấy gì đâu nào?"
Thùy Trang mím môi lại, trực giác mách bảo nàng chưa bao giờ sai, cảm giác có kẻ nhìn lén hệt như đêm hôm qua mà nàng đã cảm nhận được.
Thế rồi bé Trang cảm thấy người mình bị mất sức nằm bệt xuống chiếc bàn bất tỉnh khiến Minh hoảng hốt nói: "Thùy Trang, em làm sao vậy?"
Minh ôm người yêu đang trần truồng bất tỉnh với vẻ lo lắng, rồi đột nhiên ông bác tài xế của gia đình mình đột nhiên xuất hiện nói: "Cậu chủ."
Vẻ mặt Minh bất ngờ khi ông tài xế tự nhiên xuất hiện: "Bác... bác Mạnh... sao... sao bác lại ở đây?"
Ông Mạnh thản nhiên: "Chỉ tình cờ thôi mà."
Minh nghi hoặc hỏi: "Có thiệt không đấy? Hay là ông rình tụi cháu làʍ t̠ìиɦ nãy giờ?"
Ông Mạnh nói: "Ừa, bộ phim hai cô cậu đóng sống động thật đấy."
Minh cứng họng: "Ông..."
Ông Mạnh nói: "Cô ŧıểυ thư kia đã bị con Háo Sắc Quỷ hút khí huyết nên mới mê man bất tỉnh như thế, may cho cậu là tôi tới kịp nếu không thì người tiếp theo sẽ là cậu đó. Hồi sáng tôi cảm nhận được âm khí của con quỷ đó trên mái nhà bên cạnh nên đã âm thầm theo dõi nó."
Nghe xong, Quang Minh ngạc nhiên: "Sao ông không nói gì với tôi hồi sáng?"
Rồi ông nói: "Cậu chủ của tôi có tin chuyện ma quỷ đâu sao tôi nói được, có khi cười tôi là kẻ dở hơi không chừng."
Minh nói: "Bỏ đi, vậy con Quỷ ấy đâu?"
Ông Mạnh đáp: "Nó ở chỗ lu nước đó chứ đâu!"
Nói rồi ông lấy trong túi một viên đá phát ra màu lục quăng chỗ lu nước, giây lát khói tan hiện ra một con quỷ hình thù ghê gớm khiến Minh rợn tóc gáy hoảng kinh.
Ông tài xế trấn an: "Đừng sợ, đã có tôi đây."
Háo Sắc Quỷ giận dữ ông Mạnh vì phá hỏng bữa ăn của nó nên nhảy bổ về phía ông, ông liền rút vũ khí trừ tà đã theo mình bao năm là thanh kiếm được làm từ cây tầm vông mà ông đã mất rất nhiều công sức mới tôi luyện ra nó đâm xuyên thẳng tim con quỷ khiến nó rú lên một hồi và tan biến đi.
Minh chứng kiến nãy giờ, tâm trạng sững sờ bất động. Ông tài xế quay qua nói: "Mau mặc đồ lại đi rồi đi với tôi một chuyến."
Minh lắp bắp: "Đi... đi đâu?"
Ông đáp: "Đệ ngũ điện Sâm La Vương dưới âm phủ."
Minh nói: "Thế còn bé Trang, tôi đâu thể bỏ mặc cô ấy. Với lại tôi cuộc sống tương lai hứa hẹn phía trước nên không có điên chết đâu mà theo ông. Muốn đi thì tự ông đi đi."
Ông Mạnh thở dài: "Cậu mặc lại đồ cho mình và cho cô bé đó rồi bế người yêu vô nhà đi rồi đi. Chỉ là đi hỏi chuyện thôi cậu chủ ạ!"
Minh cắn răng bực bội làm theo lời ông tài xế còn hơn là dây dưa mất thời gian với lão. Xong xuôi, ông Mạnh trục xuất hồn cậu ra rồi tự xuất hồn mình, cả hai thẳng tiến đến Quỷ Môn Quan.