Nhà Cổ của Ta thông Đến Địa Phủ

Chương 40: Lôi kéo nhân tài làm việc

Trước Sau

break

Cổng Thông Thiên Quan vừa mở, Vương Dũng đã nghe thấy động tĩnh, hỏi ra mới biết hai cha con chưa ăn tối, ông ấy vào bếp nấu mì dưa chua.

Mấy ngày nay cửa lớn không mở, không có ai đưa rau tươi đến, chỉ có thể ăn dưa chua do ông ấy muối thôi.

“Lý Hạo Nhiên, cậu đi hỏi Lưu Tiêu và Tôn Tử Sở, họ có muốn ăn không?”

Cả hai người họ đều muốn ăn mì, dưới sự tiếp thị của Lý Hạo Nhiên, Lưu Tiêu còn quyết định ở lại Thông Thiên Quan một đêm.

“5 nghìn đồng một đêm, cậu muốn ở sao?”

Lưu Tiêu gật đầu: “Tiền tiêu vặt của mình vẫn đủ dùng.”

Lúc nãy ở cổng cô ấy đã gọi điện thoại cho cha mẹ, ngày mai cha mẹ cũng sẽ đến.

Tôn Tử Sở cũng muốn ở lại một đêm, cậu ấy có một chồng tiền giấy Ngân hàng Thiên Địa, là do cha mẹ Lưu Tiêu đốt cho mình, đừng nói ở một đêm, ở nửa đêm cũng không đủ, vậy là Lưu Tiêu đã trả tiền phòng thay cho cậu ấy.

Lưu Tiêu không ngờ, hóa ra tiền âm phủ bán trong siêu thị thật sự có thể dùng như tiền thật. Tiếc quá, cô ấy đã tặng cho Tử Sở nhiều hoa cúc như vậy, số tiền mua hoa cúc đủ để mua biets bao nhiêu tiền âm phủ rồi?

Lý Hạo Nhiên với giọng điệu của người đi trước nói: “Tiền âm phủ của Ngân hàng Thiên Địa không đáng giá, giấy tiền vàng mã chính tông còn đáng giá hơn tiền âm phủ của Ngân hàng Thiên Địa nhiều. Nhưng tốt nhất lại không phải là loại giấy tiền vàng mã truyền thống, mà là giấy tiền vàng do Tướng Quốc Tự làm ra cơ.”

“Không đáng giá thì tính toán thế nào? Chẳng lẽ còn có tỷ giá hối đoái sao?”

“Đúng vậy chứ.” Lý Hạo Nhiên bây giờ là nhân viên lễ tân, ma quỷ đến trọ khi trả tiền thì có đủ các loại tiền, nếu không phải anh ấy phản ứng nhanh, tính tỷ giá hối đoái cũng phải mất cả buổi.

“Thật sự có Ngân hàng Thiên Địa sao? Nếu có Ngân hàng Thiên Địa, vậy tại sao không để những con ma đó gửi tiền âm phủ, giấy tiền vàng mã hay giấy tiền vàng… vào ngân hàng? Khi họ đến ở trọ thì chỉ cần quẹt thẻ, cũng không cần tính toán tỷ giá hối đoái nữa.”

“Tất nhiên là không có Ngân hàng Thiên Địa rồi, Thông Thiên Quan chúng ta còn không có mạng Internet, lẽ nào cậu còn trông mong có hệ thống ngân hàng?”

“À, cái này cũng không khó, tôi từng tham gia vào dự án cải tiến bảo trì hệ thống ngân hàng, cách xây dựng mạng lưới ngân hàng thì đại khái tôi cũng biết một chút.” Nhắc đến chuyên môn của mình, Tôn Tử Sở chính là một học bá, ngay lập tức trở nên tự tin và chuyên nghiệp.

“Người anh em, cậu học chuyên ngành gì vậy?”

“Chuyên ngành chính là Máy tính, chuyên ngành phụ là Tài chính.”

“Ôi, thất lễ thất lễ.” Lý Hạo Nhiên hét lớn: “Bà chủ, Tôn Tử Sở nói cậu ấy có thể làm ra một Ngân hàng Thiên Địa đó.”

“Cái gì?” Hạ Đồng sáng mắt lên, vội vàng hỏi: “Thật sự làm được sao?”

Tôn Tử Sở thật thà nói: “Tùy thuộc vào quy mô các vị muốn làm lớn đến đâu, nếu chỉ làm một hệ thống gửi rút đổi tiền thì tôi có thể làm được.”

“Tôn Tử Sở, hay là cậu đừng vội đi đầu thai nữa, ở lại làm việc đi!”

Tôn Tử Sở: … Không, kiếp này tôi sống quá mệt mỏi rồi, tôi muốn sớm đầu thai để có cuộc sống tốt đẹp hơn.

Để giảm bớt khối lượng công việc của mình, Lý Hạo Nhiên còn tích cực chiêu mộ nhân tài kỹ thuật Tôn Tử Sở hơn cả Hạ Đồng. Nào là: ở lại đây đi, làm việc ở Thông Thiên Quan vài năm, sau này có thể đầu thai tốt giúp cậu đỡ phải phấn đấu mấy chục năm.

A Phúc biết Tôn Tử Sở có thể làm mạng Internet, sau này không cần xếp hàng ngồi ở ngưỡng cửa dùng ké mạng ngoài để gọi đồ ăn nữa, lập tức thống nhất đứng cùng chiến tuyến với Lý Hạo Nhiên, khuyên Tôn Tử Sở ở lại làm việc. Hai con ma cứ: Ở lại đây đi, Thông Thiên Quan có phúc lợi nhiều, đặc biệt tùy ý ăn chân giò, quan hệ tốt với các quan lại ở Địa Phủ, khi đi đầu thai còn có thể chen ngang nữa đó!

Chúc Nguyện muốn có mạng để chơi game online, không muốn chơi game offline nhỏ nữa, cậu bé cũng đưa ra lợi ích: “Nếu anh tạo ra mạng Internet, ta sẽ tặng anh một lá Phù Bình An. Phù này do chính tay ta vẽ, có giá 10 vạn đồng một lá đó.”

Mạng Internet? Trần Phán Phán và Hướng Dương cực kỳ muốn, có mạng Internet thì công việc văn phòng sẽ dễ dàng hơn nhiều. Họ đã tìm chuyên gia nghĩ cách, tiếc là từ trường của Thông Thiên Quan đặc biệt, căn bản không thể kết nối mạng vào được.

“Tôn Tử Sở phải không, nếu cậu làm ra mạng Internet, chúng tôi sẽ xin lãnh đạo cấp cho cậu một biên chế.”

Tuyệt vời, cậu ấy là một con ma thì cần biên chế làm gì chứ?

Tuy nhiên, thái độ tích cực của những người này cũng khiến Tôn Tử Sở hiểu ra, kỹ năng của mình hiện đang rất cần ở Thông Thiên Quan.

Việc này có thể làm được đó!


 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc