Nhà Cổ của Ta thông Đến Địa Phủ

Chương 36: Đi thi

Trước Sau

break

Hạ Đồng đã tích lũy công đức nhiều ngày không ra khỏi nhà, chiều nay vui vẻ mặc quần áo chuẩn bị ra ngoài, Vương Đại Vĩ lái xe đợi bên ngoài.

Hạ Đồng nhảy chân sáo ra khỏi cửa, quay đầu lại nói với đám người - ma trong Quan: “Đừng nhớ ta quá nhé, đợi ta thi cuối kỳ xong sẽ về ngay.”

“Được, bà chủ về sớm nhé.”

Hạ Đồng vẫy tay rồi chạy nhanh lên xe.

Bà chủ đi rồi, người và ma quỷ ở Thông Thiên Quan đều tìm chỗ thoải mái nằm dài, dù sao bà chủ không có ở đây, thuyền trưởng cũng sẽ không đến, họ cũng không cần bận rộn nữa.

Nhân cơ hội này, Trần Phán Phán và Hướng Dương thu xếp tài liệu về báo cáo công việc thời gian qua với trưởng phòng. Đám người Lý Huyền Thanh, Lý Phác Nhất, Tuệ Tâm cũng phải về nhà một chuyến.

Chúc Nguyện thì không cần về, cậu bé chơi game cùng Lý Hạo Nhiên, mỗi ngày ngoài xuống lầu ăn cơm là cùng chơi game, khiến ông già Vương Dũng lo lắng không thôi.

Đại sư Chúc tuy lợi hại, nhưng tuổi còn nhỏ mà không lo học hành, cả ngày chỉ thích chơi game, sư phụ ở nhà không lo cậu bé học hư sao?

Lão đạo sĩ Chính Nhất Quan: Không lo không lo, đứa nhỏ này ra ngoài vất vả kiếm tiền cho Quan, cần phải có thời gian thư giãn chứ.

Kể từ sau Tết Dương lịch ở Thông Thiên Quan đến nay, Hạ Đồng gần như luôn thư giãn, cha cô đưa con gái đến trường còn làm Hạ Đồng có chút không quen.

“Hạ Đồng đến rồi.”

“Ối, nhìn thấy sức khỏe phục hồi không tệ nhỉ.”

“Tiểu yêu tinh da dẻ hồng hào thế này, mặt trắng hồng, thành thật khai báo có phải đã lén ăn mấy Đường Tăng khi chúng mình không có ở đây không?”

Hạ Đồng bị bọn họ chọc cười ha hả: “Các cậu đừng trêu nữa, mình có mang đồ ăn ngon cho các cậu đây.”

“Đồ ăn ngon gì?” Cô nàng háu ăn Vương Khiết Nghi háo hức.

“Chân giò hầm, cánh gà hầm, đùi gà hầm, chân gà hầm, còn có rất nhiều món chay như củ sen, măng nữa, đều là những món các cậu thích ăn.” Hạ Đồng lấy từ trong ba lô ra hai hộp cơm lớn.

“Oa oa oa, Đồng Đồng tốt quá.” Quách Hiểu Đình ôm Hạ Đồng chụt một cái, cô nàng này thích ăn đồ hầm nhất.

“Cả mình nữa, cả mình nữa.” Lý Kỳ và Vương Khiết Nghi cũng đến hôn cô.

Hạ Đồng cười đẩy họ ra: “Mau ăn đi.”

“Khoan đã, để mình gọi một ly trà sữa, gặm cánh gà sao có thể thiếu trà sữa được.” Quách Hiểu Đình mở ứng dụng đặt đồ ăn.

“Giúp mình đặt một ly nữa.”

“Vậy mình gọi chút cháo, ăn đồ hầm xong lát nữa chúng ta uống một bát cháo rau xanh, cả người sẽ thấy dễ chịu.”

“Mình thấy được đó.”

Nửa tiếng sau, đồ ăn gọi đều đến, chương trình tạp kỹ gây cười được mở, bốn người vừa ăn vừa nói cười, làm nhiều việc cùng lúc mà chẳng hề ảnh hưởng gì.

Sau khi quan tâm sức khỏe của Hạ Đồng, họ nói đến kỳ thi ngày mai, mấy người họ đều không lo lắng. Ngày thường chăm chỉ học hành nên tuần thi cử có thể thư giãn một chút.

Ngày hôm sau vui vẻ đi thi, môn thi đầu tiên là Ngôn ngữ Hiện đại, giáo viên giám thị bước vào, phát hiện vị trí hàng đầu thiếu một người.

“Đây là vị trí của ai? Thi cuối kỳ mà còn vắng mặt?”

“Xin lỗi thầy, đây là vị trí của em.”

Các bạn học trong lớp có chút ngạc nhiên nhìn mặt Lưu Tiêu đang tái nhợt, đây là lớp trưởng của họ, thái độ học tập và thành tích đều là người dẫn đầu, trước đây mỗi lần thi cuối kỳ cô ấy đều tỏ ra nắm chắc phần thắng, hôm nay sao lại thế này?

Hạ Đồng cũng không khỏi ngạc nhiên, Vương Khiết Nghi nháy mắt với cô, ý bảo lát nữa nói chuyện.

Giáo viên phát đề thi, Hạ Đồng tập trung bắt đầu làm bài.


 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc